Những lời này đối với Lục Thiết Âm không khác gì sấm đánh giữa trời, khiến hắn tâm thần đại loạn, đứng cũng không thể đứng vững. Sau một hồi lấy lại tinh thần, hắn ngây ngốc mở to hai mắt, miệng mồm lắp bắp, “Tống giáo chủ, ngươi, ngươi… nói lại lần nữa…”
Kỳ thực lời vừa ra khỏi miệng, Tống Ngọc Thanh đã hối hận rồi, nhưng tính tình y cao ngạo như vậy, làm gì có chuyện đổi giọng sửa lời? Vì vậy, y khoanh tay hừ nhẹ một tiếng, “Từ mấy tháng trước, sư đệ của ngươi đã bị ta một kiếm kết liễu. Hôm đó, y gây sự với Giang Miễn nên một mình đi loạn trên đường. Ta vốn ghi hận y luôn luôn đối đầu với ta nên nhân cơ hội ra tay cắt đứt gân mạch của y. Khi đó, y quỳ dưới đất cầu xin ta tha mạng, bộ dạng kia quả cũng có chút đáng thương, nhưng ta thấy y đã tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch nghịch hành, dù là thần tiên cũng không thể cứu nổi, vậy nên liền cho y một nhát. Sau đó, ta gặp phải sư phụ của ngươi trên đường, hắn nói muốn thay đồ đệ báo thù nên đâm ta vài kiếm, ta vì thế mới rơi xuống vách núi, gặp được ngươi.”
Những lời này y nói liên tục lại hợp tình hợp lý, khiến người ta không thể không tin.
Trong lòng đau đớn, Lục Thiết Âm lại không chịu tin đây là sự thật. Hắn tự mình lẩm bẩm, “Giả! Tống giáo chủ, ngươi đang lừa ta có đúng không?”
Tống Ngọc Thanh vì kích động mà lỡ miệng, bây giờ có làm thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lam-dai-dich/2246932/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.