Cả nhà quây quần bên mâm cơm vui vẻ, bia bốc hơi men lên mặt mọi người. Ba hỏi anh Trí:
- -Mai em Minh thi, con đã xem bài vở em kỹ càng chưa?
- -Dạ tốt rồi, chiều và tối nay để nó chơi cho thư giãn tinh thần.
Ba lại hỏi tôi:
- -Con đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần chưa?
Tôi ngập ngừng:
- -Sao... sao.. hình như con quên hết...
Dì Phượng vuốt tóc tôi:
- -Vậy là tốt, quên bây giờ để ngày mai vào thi nhớ tất cả, đó là kinh nghiệm của dì.
Ba lại hỏi dì Phượng:
- -Em dạo này ra sao, làm việc vui chứ?
Dì Phượng gắp một miếng rau bỏ vào chén:
- -Vui thì vui vì hợp với chuyên môn của mình nhưng mà nghèo lắm anh ơi.
Ba cười:
- -Bác sĩ mà lại than nghèo à?
- -Anh chị nghĩ coi, lương công nhân viên không đủ ăn sáng, tiền vá cái ruột người còn thua tiền vá cái ruột xe, mà có được lành ngay đâu, cả nửa năm mới có tiền rót về thanh toán - dì Phượng cười buồn - học hành tốn hao nhiều cơm gạo, đến bây giờ mạ vẫn nuôi em.
Anh Trí bỏ thêm đá vào ly dì:
- -Bà ngoại vẫn mạnh hả dì, bà vẫn buôn bán khá chứ?
Mặt dì Phượng tươi lên:
- -Nhờ trời cũng khá Trí à, nhưng dạo ni bà cũng yếu rồi, phải nhờ mấy người bà con giúp đỡ.
Dì quay sang ba mẹ:
- -À, mạ có làm mấy phong bánh đậu xanh ướt gởi cho anh chị, em còn để trong giỏ, mạ nói anh Tuệ thích bánh này lắm phải không?
Tôi vừa nhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-la-yeu-thuong/648098/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.