Dứt lời, hắn buông tay, Phương Hoa ngã xuống sàn lạnh. Cô ho sặc, tay sờ sờ cổ, khó khăn hít thở, vừa rồi tưởng chừng bị hắn bóp chết.
"Khụ khụ... Anh nói... Có ý gì?" Phương Hoa sặc sụa, ngước nhìn kẻ đang đứng cao cao tại thượng kia.
Phương thị từ Trịnh gia? Anh nói hàm hồ gì cơ chứ, mắt to nhìn con người đang nổi giận, Phương Hoa đơn nhiên không tin tưởng lời hắn, hai chân nhanh chóng đứng dậy, đối diện với hắn "Anh đừng có ăn nói hàm hồ, Trịnh gia là Trịnh gia, liên quan gì đến Phương gia, tôi căn bản không quen biết anh."
Cho nên anh đừng làm vẻ giống như đã quen biết cô từ trước nữa, có cố gắng đến mấy cô cũng không có ấn tượng với gương mặt của anh.
"Gia đình cô bây giờ chính là Trịnh gia năm đó thôi" Hắn cười khổ, cô trừng trừng mắt nhìn hắn, trong đôi mắt đỏ ngầu vì thù hận của hắn hiện lên đau khổ.
Một tầng trong suốt xuất hiện trong mắt hắn với ánh mắt đỏ rực lấp lánh kia, tầng tầng lớp lớp đầy căm thù, hắn haha cười, giọng nói khàn đặc "Trịnh thị toàn bộ vào tay Phương gia, gia đình mắc nợ lớn, cha vì không chịu được áp lực và nợ nần phải tự sát, mẹ tôi thần trí không ổn khùng khùng điên điên. À, đúng rồi..."
Hắn liếc mắt, môi nhếch thành nụ cười "Tình cảnh hiện tại của cô bây giờ chính là em gái tôi năm đó, chỉ 15 tuổi bị hiếp chết."
Phương Hoa bị doạ, không tin vào những gì nghe được, mắt mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945419/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.