Ngồi trong nhà giam, đang cùng các chị nói chuyện hàn huyên, chị quản giáo đi đến trước cửa phòng giam gọi "1003."
"Dạ?" Phương Hoa lập tức đứng dậy, đi đến trước cửa phong thông qua ô cửa chắn, chị quản giáo đưa cho Phương Hoa một bức ảnh "Của em nè."
Đó là bức ảnh chụp hai mẹ con, được chụp bằng điện thoại của chị quản giáo, chị đã rửa ra thành ảnh cho Phương Hoa.
"Em cảm ơn chị" Cầm tấm ảnh trong tay, Phương Hoa vui mừng nở nụ cười hạnh phúc, gương mặt trẻ non tươi tắn.
Chị quản giáo cũng đáp lại bằng một nụ cười "Không có gì hết."
Chị quản giáo rời đi, Phương Hoa đi về vị trí ngồi xuống, nhìn tấm ảnh hạnh phúc vô cùng. Đó là tấm ảnh mà chị quản giáo chụp ngày chia tay con bé, đứa bé mặc chiếc áo khoác dày, tay hai tay câu vào vai Phương Hoa. Phương Hoa bế bé con với nụ cười tươi tắn, bộ đồ nhà tù màu xanh nhạt vẫn không làm vơi đi nét mặt hạnh phúc của Phương Hoa.
Chị ba và chị tư cũng tụm lại chỗ Phương Hoa ngắm nhìn bức ảnh, không ngừng than thở.
"Ôi chị nhớ con bé" Chị tư bảo, chị ba cũng rên rỉ "Nhớ cái bánh bao chiều của con bé ghê nơi luôn."
Bánh bao chiều, chị ba muốn nói tới hai chiếc má bánh bao của con bé đi. Đúng là mẹ nào con nấy nha, Hiểu Minh thừa hưởng từ Phương Hoa hai chiếc má nên mặt con bé lúc nào cũng phúng phính.
Một năm trôi qua trong trại giam, với những nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945387/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.