Tờ mờ sáng, khi màn đêm chưa dứt, ngoài trời vẫn còn khí lạnh của buổi đêm.
Phương Hoa thức dậy sớm, để cùng dì hai chuẩn bị bữa sáng cho chị hai.
Xong thì lại bò vào ngủ thêm một giấc đến 7h, dì hai đã đi vòng vòng căn hộ dọn dẹp cho nên nhà chỉ còn mỗi Phương Hoa và Hiểu Minh.
Phương Hoa đã chuẩn bị quần áo, tóc tai tươm tất, bữa sáng của cục bột nhỏ cũng đã được sẵn sàng. Tiếp theo là công đoạn khó khăn nhất mỗi buổi sáng đây, Phương Hoa thơm lên chiếc má nhỏ đang ngủ mê thì thầm gọi "Hiểu Minh ơi."
"Minh ơi Minh à" Kêu gọi con bé dậy là việc khó khăn nhất nga.
Mi tâm chau chau lại, đôi mi dài run run lên, hàng chân mày đang nhăn nhăn.
"Trời đã sáng rồi trời đã sáng gọi, dậy đi thôi, dậy Minh ơi" Bài ca buổi sáng quen thuộc, Phương Hiểu Minh mơ màng mở mắt. Mắt to tròn còn đang trong cơn say ngủ, lật người một cái nằm úp mặt xuống giường. Chiếc mông vểnh lên cao, Phương Hoa liền vỗ vỗ mông tròn "Dậy nào dậy nào."
"Hự..." Bé con rên rỉ, lật người lần nữa nằm ngửa, mắt nhìn thấy mẹ yêu thì thoả mãn nhắm mắt lại.
"Này nha" Phương Hoa chọt chọt vào chiếc má đáng yêu, độ đàn hồi cũng rất tốt, chọt vào da thịt sẽ bị trùng khi thả ra liền căn mọng "Tổng đài mami liên hệ, cục vàng nghe rõ trả lời."
"Alo" Mắt thì vẫn nhắm tịt, miệng lại chu lên đáp lời, Phương Hoa cúi mặt dụi dụi vào lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945362/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.