Đứng đợi dì Giai Mẫn mua đồ ăn, bên cạnh tiệm đồ ăn là bãi đất trống. Cỏ mọc xanh tươi, Hiểu Minh chờ đợi dì Giai Mẫn, khum người ngồi xuống tay bức lấy mấy bông hoa cỏ màu trắng. Những bông hoa cỏ dại màu trắng thật đẹp nga, Hiểu Minh hái ba hoa, dì Giai Mẫn đến "Xong rồi, về nhà thôi."
"Dạ" Hiểu Minh nhanh đứng dậy, tay cầm ba bông hoa cỏ trắng nhỏ nhỏ xinh xinh. Về đến cửa tiệm, giấu hai bàn tay ra phía sau đi đến trước mặt mẹ. Nhìn bộ dạng tay chấp phía sau đưa ra chiếc bụng của con bé, không khác gì một bà cụ non.
"Sao nào?" Phương Hoa phì cười, con bé đang muốn làm cái gì đây nga. Hiểu Minh đưa ra bàn tay, có ba bông hoa cỏ dại màu trắng "Cho mẹ."
"Quào" Phương Hoa bước xuống ghế, ngồi xuống trước mặt con bé, tay nhận lấy ba bông hoa nhỏ "Con tìm ở đâu ra hoa này?"
"Trên đường đi mua đồ ăn" Hiểu Minh chúm chím miệng cười, Phương Hoa gật gật đầu thơm lên má hồng "Ngoan."
"Hí hí" Hiểu Minh cười tươi.
Nhìn ba bông hoa cỏ dại, tâm tư Phương Hoa nhẹ nhàng ấm áp, vẫn là loài hoa cỏ này. Lần đầu tiên gặp mặt của hai mẹ con cũng có sự góp mặt của loài hoa dại, cỏ ba lá hoa trắng này.
Mọi chuyện diễn ra vẫn như vậy, Phương Hoa và Hiểu Minh ngày ngày đến tiệm hoa vào buổi sáng, trở về căn hộ buổi đêm. Nhanh dần, một tháng trôi qua, tháng lương đầu tiên, Phương Hoa đã mua được hai chiếc điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945359/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.