Phương Hoa ôm dì hai lần nữa, gương mặt buồn bã vẻ ra nụ cười "Cảm ơn dì thời gian qua, cho con gửi lời đến chị hai nữa, hai người ở lại giữ gìn sức khoẻ nha."
"Đi gấp vậy sao con?" Dì hai ngậm ngùi, tay cầm lấy tay Phương Hoa giống như đang níu kéo, Phương Hoa tiếc nuối ánh mắt, cố gắng giữ nước mắt không khóc nữa "Con không có thời gian, dì yên tâm, chúng ta có số điện thoại của nhau mà, khi nào nhớ thì gọi con."
"Con giữ gìn sức khoẻ nha" Dì hai tiếc nuối buông ra tay Phương Hoa "Rảnh rỗi thì gọi dì trò chuyện."
"Dạ..." Phương Hoa mỉm cười, tay quảy lên balo, nhìn dì hai âu yếm lần nữa mới rời đi. Vì cố gắng nhịn khóc, khi đã ra khỏi căn hồ nước mắt liền tuông như suối xa.
Cô cũng chỉ dám hít hít vài ba cái, anh ta đợi ở dưới nhà ga, Phương Hoa vội vàng chùi nước mắt, nâng chân bước nhanh xuống nhà ga.
Ngồi vào xe với gương mặt vô cùng tỉnh táo và bình tĩnh, giống như chưa hề có chuyện gì, Trịnh Thành Dương khởi động xe, đánh lái rời khỏi chung cư đó trở về Trịnh gia.
Hiểu Minh ngồi trong lòng dì xinh đẹp, cầm lấy hai bàn tay dì xoè ra, đặt hai bàn tay nhỏ vào trong lòng bàn tay dì xinh đẹp xoè ra, miệng nhỏ hỏi "Mấy ùi mấy ùi?"
"21 nha" Trịnh Thành Tâm cười khổ đáp, con bé đang đếm 30 phút, nhìn thấy hết tay để dùng rồi lại không quen biết hai người bên cạnh. Dì gái kia có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945337/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.