Phương Hoa bồng Hiểu Minh lên phòng, dỗ cho bé con ngủ, bỗng nhiên điện thoại rung lên, là chị chủ Giai Mẫn gọi đến "Dạ alo."
"Em không sao chứ Phương Hoa?" Chị chủ lo lắng, nhanh chóng nói "Ba Hiểu Minh đã đưa con bé đi rồi."
"Dạ em biết rồi" Phương Hoa gượng ngạo cười "Con bé đang ở cùng với em."
"Vậy à" Chị chủ thở phào "Như vậy là tốt rồi, anh ta không làm gì em đó chứ?"
"Dạ không" Phương Hoa nhanh chóng đáp "Em không sao."
"Vậy là ổn rồi" Giai Mẫn còn lo có chuyện gì, nghe cô vẫn không sao cũng không lo lắng nữa an ủi "Chuyện cửa hàng, chị sẽ tìm nhân viên khác cho nên em đừng nghĩ ngợi gì cả."
"Dạ..." Phương Hoa khẽ, cảm thấy vô cùng có lỗi, chị chủ vô tư, hoàn toàn không nghĩ xâu xa "Vậy chúc em tìm được hạnh phúc nha, anh ta đón về, nhà ba người như thế là tốt rồi."
Phương Hoa nhếch môi, vẽ ra nụ cười chua chát "Em biết rồi, cảm ơn chị."
"Vậy được rồi" Chị chủ mừng thầm, có khách hàng liền bảo "Vậy nhé, có khách rồi khi nào rảnh mình nói chuyện sau."
"Dạ chị" Phương Hoa đáp dài, nhìn né con nằm trên giường ngủ ngon, dáng ngủ thoải mái hai tay đang giơ cao đầu hàng. Gương mặt ngủ yên tĩnh, đôi mi dài khép lòng vào nhau không một động tĩnh.
Phải rồi, con chỉ cần vui vẻ lớn lên, vô tư sống hạnh phúc là được, chỉ cần như thế thì chuyện gì Phương Hoa cũng có thể chịu đựng được. Căn phòng yên tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945335/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.