Từ sáng sớm, người của Trần gia đã đến cửa nhà họ Trịnh. Bởi vì ông bà Trần rất mong muốn đưa Lâm Khả My trở về càng sớm càng tốt, cho nên từ sáng sớm họ đã có mặt ở Trịnh gia.
Nhưng cũng không làm phiền giấc ngủ của con dâu cưng, ông bà Trần ngồi đợi ở phòng khách Trịnh gia trò chuyện cùng bác Lí quản gia.
Trịnh Thành Tâm dậy sớm, vung vai ngáp dài, vừa đi xuống lầu vừa thể dục khởi động cơ thể. Nhìn thấy ông bà Trần, chị Trịnh trố mắt, ngạc nhiên đến há hốc.
Chị quên mất hôm nay Trần gia đến, vẫn còn sớm như thế mà Trần gia đã đến rồi ư?
"Ơ..." Chị Trịnh ngạc nhiên ngẩn ngơ, Trần phu nhân vui vẻ nâng lên bàn tay vẫy chào "Tâm à con, hôm nay bác đến đón Khả My."
"..." Chị Trịnh giơ ra năm ngón tay đình chỉ "Đợi con một chút."
Chị Trịnh chạy ngược lên lầu, về phòng đánh răng rửa mặt thật nhanh chóng, thay quần áo ngủ ra một bộ đồ gọn gàng, chỉnh tề lại tóc tai, sau đó chị đi xuống tiếp khách.
"Bác không lên gọi Khả My sao?" Chị Trịnh hỏi, đã đến thì phải gọi Khả My về chứ ah. Trần phu nhân vui vẻ cười, ấm áp đáp "Gọi làm gì, vẫn còn sớm đê cho con bé ngủ thêm một chút, tại hai người già ta mong quá nên đến hơi sớm."
"Trịnh phu nhân đâu, bác để ý từ nãy giờ vẫn không thấy?" Trần lão khẽ, muốn gặp hỏi thăm Trịnh phu nhân.
Chị Trịnh cười tươi "Mẹ con đi du dịch rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945194/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.