Trở lại phòng sau khi dỗ Hiểu Minh ngủ, mở ra cánh cửa, căn phòng sáng đèn, Phương Hoa bảy phần đã đoán được Trịnh Thành Dương bên trong.
Cô bình thản đi vào, người bên trong ngồi nửa nằn nửa ngồi trên giường, ánh nhìn lạnh nhạt bắn về phía cô. Phương Hoa chẳng lạ lùng gì gương mặt lạnh như băng hà đó, bình thản đi đến bên cạnh giường ngủ. Cô muốn nhanh chóng nằm xuống, yên vị và đi ngủ.
Bước chân đến gần giường, càng đến gần khí lực người kia càng rõ rệt. Ánh mắt anh đăm đăm nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô, Phương Hoa ngưng lại bước chân. Lo lắng nhìn Trịnh Thành Dương, cô muốn tìm xem lý do gì anh lại nhìn cô bằng đôi mắt như thế.
Đi đến gần, cô nhìn thấy bên cạnh chiếc lap nằm trên người anh, một hộp thuốc màu trắng, đó chẳng phải là thuốc tránh thai của cô sao? Phương Hoa đứng cách giường ngủ ba bước chân, lộ ra vẻ mặt lo sợ, bàn tay nhỏ nắm lấy vải vóc quần ngủ.
Trịnh Thành Dương đóng lại chiếc lap để qua chiếc tủ nhỏ, tay cầm lấy hộp thuốc đứng dậy đi đến trước mặt Phương Hoa. Cô muốn chạy đi nhưng hai bàn chân giống như hàng ngàng chiếc đinh nhọn đóng chặt chân với mặt đất, khí lực anh ta lớn quá, một cổ phẫn nộ lao tới trước mặt cô.
Nâng lên hộp thuốc màu trắng ngắm nhìn nó bằng đôi mắt đen đầy máu, cô nghĩ anh sẽ quát lên. Nhưng Trịnh Thành Dương lại hoàn toàn im lặng, hoàn toàn đối nghịch với cổ khí giận bốc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945193/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.