Những tấm ảnh được mang vào phòng tắm, Huỳnh Giai Mẫn một tay cầm bật lửa một tay cầm những tấm ảnh, từ từ đốt hết sấp ảnh biến thành tro bụi màu bạc trắng. Đứng ngây ngốc với ánh lửa màu vàng nhỏ, nhìn những bức ảnh héo hóp méo mó cháy dần, ánh lửa vàng đốt cháy hình ảnh tươi của của cặp đôi trong ảnh.
Tấm gương trong phòng tắm phản chiếu hình dáng cô độc phản phất dưới ánh lửa yếu ớt đỏ vàng. Đốt cháy tất cả, đến bức ảnh cuối cùng, Huỳnh Giai Mẫn bỗng nhiên do dự.
Tay cầm bật lửa bỗng nhiên lại không động đậy nữa, bức ảnh cuối cùng là hình ảnh của đêm cuối trước khi anh đi du học. Hình ảnh hai người tươi cười bên cạnh nhau, anh ôm cô vào lòng, thơm nhẹ lên mái tóc.
Huỳnh Giai Mẫn hít thở một hơi, mở ra bật lửa đưa lên bức ảnh, lửa nhỏ bắt lên tấm ảnh bóng loáng, cháy dần trên tay Huỳnh Giai Mẫn, bức ảnh cuối cùng đang cháy dần trước mắt cô, kỷ niệm đẹp nhất đang dần tan biến thành tro bụi.
Trong đôi mắt tiếc nuối phản chiếu ánh lửa, Huỳnh Giai Mẫn lặng thinh, bức ảnh cháy đến phân nửa, tâm thất đột nhiên co thắc lại, phản hồi trong tim kêu lên dữ dội, trong vô thức Huỳnh Giai Mẫn nhanh mở ra vòi nước, dội lên bức ảnh.
Tấm ảnh chỉ còn hơn một nữa, còn lại vẻn vẹn nụ cười của hai người, nhìn lại bức ảnh không nguyên vẹn mới chợt nhận ra hành động của mình, Huỳnh Giai Mẫn bật ra nụ cười chua xót.
Chết thật, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944974/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.