Mặc dù Huỳnh Giai Mẫn nói rằng bọn họ không có quan hệ, thực tế nhìn thấy được hoàn toàn không như vậy.
Buổi tối, gần đến giờ tan làm, Huỳnh Giai Mẫn nhanh chóng thu dọn đồ đạc, giao lại việc đóng cửa hàng cho Phương Hoa và Tiểu Linh. Mọi khi ngoại trừ chị có việc buộc phải rời đi thì chị luôn tận tay đóng cửa hàng, Tiểu Linh nhanh chóng thắc mắc "Hôm nay chị có việc bận hả?"
"Ừ" Huỳnh Giai Mẫn đáp nhanh, tay cầm lên túi xách "Chị có hẹn với bạn, hai đứa khoá cửa cẩn thận nha."
"Em biết rồi" Tiểu Linh vui vẻ lắc tay, hoàn toàn không nghĩ ngợi gì. Phương Hoa nhìn theo bóng dáng chị rời đi, môi dần mím chặt lại, có phải chị đang tránh né không?
Chị bảo cô cứ tự nhiên trong khi chị lại biểu hiện như vậy, Phương Hoa không tài nào tự nhiên yêu đương với Vũ Minh Tân được. Nếu như hỏi chị không trả lời, Phương Hoa đành phải hỏi Vũ Minh Tân.
Khi anh đến đón, Vũ Minh Tân chỉ nhìn thấy hai người Phương Hoa và Tiểu Linh khoá cửa tiệm, không có vóc dáng nhỏ nhỏ của người kia nữa. Chẳng hiểu vì sao lại cảm giác một chút hụt hẫng, lẽ nào anh đang chờ đợi mong muốn được nhìn thấy cô gái kia sao?
Phương Hoa rất yên vị ngồi ở ghế lái phụ, nhìn còn đường thành phố S sáng đèn về đêm đang chạy lùi trước mặt. Anh cũng không có nói gì, tập trung lái xe, không khí trong xe lạnh lạnh, giữa hai người gần nhau từng vô cùng thích hợp bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944971/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.