"Con có biết kế hoạch của cha đã hoàn hảo như thế nào không? Xong, con lại đạp đổ hết tất thảy" Ông nhướng mi mắt, khoé môi co giật "Mà không sao, nó thương con lắm, dù sao cũng do con phá hỏng kế hoạch của cha, cha có đem con đổi mạng nó thì con cũng đừng oán trách cha."
Cái gì đổi mạng? Phương Hoa mở to đôi mắt, miệng khô lưỡi đắng cất ra từng chữ nặng nề "Cha.. Nói.. Cái gì?"
"Chính là đổi mạng" Lão cười lớn, hai ngón tay trỏ giơ lên xoay tròn vào nhau thực hiện động tác trao đổi "Cha sẽ yêu cầu nó mang tài sản Trịnh thị đến đây đổi Lâm Khả My, còn con... Thì dùng mạng nó mà đổi."
"Poom, vừa có tài sản vừa có mạng nó" Lão phụ hoạ bằng một tiếng nổ, vung tay.
"Cha..." Phương Hoa nhắm chặt mắt, khoé mắt cay đến đắng chát, tâm thất như đứng trước nghìn con sóng to lớn, chúng đang chuẩn bị đạp nát Phương Hoa "Ông... Bị điên rồi."
Lão hất tay "Điên? Điên thì làm sao? Con nghĩ xem tại sao cha phải như vậy? Nó cướp lấy mọi thứ của cha, nó giết chết anh trai con, bây giờ con lại nói vì xứng đáng. Phương Hoa của cha, con bị nó bỏ bùa mê hay sao, con còn dám cãi lời của cha?"
Bao năm qua, con gái ông luôn ưu tú, luôn ngoan ngoãn nghe lời của ông, lúc này, cô chẳng giống như Phương Hoa của ông nữa. Mà cô là một đứa con gái mê mẩn gã đàn ông khác, phản bội chính cha đẻ của mình. Ông thà không có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944884/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.