5... 4... 3... 2... 1...
Đồng hồ vừa điểm 12 giờ đêm, thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Tôi và Bảo Anh vẫn tay trong tay đứng trước cổng nhà mỉm cười lần cuối trước khi kết thúc cuộc vui. Dù trong lòng muốn níu giữ thêm chút nữa, tôi vẫn khẽ vẫy tay tạm biệt cậu ấy, lo rằng bố mẹ về sẽ lớn chuyện.
"Năm mới vui vẻ nhé, Bảo Anh! Chúc tình yêu bớt đẹp đi một chút, để mấy bạn nữ đừng tia nữa, khó xử lắm."
"Năm mới vui vẻ, Dương Anh! Chúc bé năm mới yêu anh hơn, mà yên tâm, Bảo Anh chỉ thuộc về một mình bé thôi."
Tiếng cười giòn tan của chúng tôi vang vọng giữa đêm tĩnh lặng. Giây phút ấy, tôi nhận ra năm nay thật đặc biệt. Nhiều thay đổi, nhiều điều mới mẻ, nhưng quan trọng nhất là sự xuất hiện của Bảo Anh - người đã làm năm cũ của tôi đáng nhớ và năm mới thêm rực rỡ.
Bóng Bảo Anh khuất, tôi chạy lên phòng, ngã mình xuống giường, ôm chặt chiếc gối rồi cười một mình. Tay khẽ chạm lên môi, tôi không kìm được cảm giác vui sướng. Hôm nay, chúng tôi đã môi chạm môi… không chỉ một, mà đến hai lần. Hương vị của tình yêu đúng là ngọt như mật.
Điện thoại bất ngờ rung lên, hàng loạt tin nhắn chúc mừng năm mới hiện ra:
[Năm mới vui vẻ nha Dương Anh.] Tinnhắn từ Thu Trà.
[Năm mới vui vẻ!] Gia Khiêm gửi ngắn gọn.
[Năm mới chúc công chúa Dương Anh cùng hoàng tử Bảo Anh sớm bên nhau.] Tuấn Anh viết, kèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-dai-ngan-ha-om-lay-vi-sao/3745378/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.