Tôi nheo mắt quay lại nhìn Bảo Anh, thật sự tôi không ngờ tới nó sẽ nói vậy, tôi một lần nữa công nhận cái vẻ đẹp hút hồn của nó, hầu hết mấy người như nó sẽ tán tỉnh mấy cô gái xinh đẹp, biết làm nũng, chứ không phải đứa con gái luôn bị coi là thằng đàn ông trong mắt nó như tôi, tôi có chút ngại ngùng vẫn không tin vào tai mình nên hỏi lại - "Mày không đùa tao đấy chứ?"
Bảo Anh cũng dần nhận ra cái thứ sến súa phát ra từ mồm nó dành cho nhầm người nên vội quay ngoắt mặt đi - "Tất nhiên là không phải thật rồi."
Cũng may chỉ là câu nói đùa của nó nên tôi mới thở phào, tôi cũng không biết là có may hay không nữa, vì dù gì Bảo Anh cũng đường đường là hotboy khối tôi, không thích nó thì tôi cũng phải thật lòng công nhận điều này.
"Đi thôi."
"Ừm đi." - May mà Bảo Anh nhắc không thì tôi quên mất việc chúng tôi dạy kèm.
"Mà này bố mẹ tao tẹo nữa về nhà rồi đấy."
"Thật hả, chắc sau chuyến công tác vừa xa, vừa mệt như thế họ được nghỉ ngơi dài dài ha?"
"Mong là vậy, việc làm đối với bố mẹ tao quan trọng hơn cả tao mà." - Đôi mắt rầu rĩ của Bảo Anh một lầm nữa xuất hiện.
Tôi vội khoác vai an ủi, vì không nỡ nhìn khuôn mặt của một người tuấn tú như nó buồn - "Thôi nào, vui lên, bố mẹ về nhà là hôm nay lại được đoàn tụ rồi, lâu lắm mới có dịp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-dai-ngan-ha-om-lay-vi-sao/3615230/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.