Trên mặt Bảo Anh dường như không kiềm được niềm vui, mặt cũng đỏ ửng hỏi tôi - "Mày nói thật... Nhưng ý mày là sao?"
Tôi biết Bảo Anh ngốc nghếch đang hiểu lầm hàm ý câu nói của tôi, tôi thở dài - "Ý tao là, mày có tâm sự gì cứ chia sẻ với tao, trên danh nghĩa bạn bè mà thôi"
"Tao chỉ cần mày ở lại với tao"
"Không được, tao phải về nhà, mai còn đi học... Hơn nữa, nam nữ thụ thụ bất thân, tao không ngủ được ở đây đâu" - Tôi do dự, hoàn toàn không đồng ý với yêu cầu của Bảo Anh.
"Mày ngủ giường tao, tao ngủ ghế" - Bảo Anh kiên quyết.
"Không tới mức tao phải ở lại đâu, mày đang sốt nên ngủ giường cho thoải mái, mày có thể tự lo được, có gì mai qua qua sớm. Bye tao về trước" - Tôi có hơi bất ngờ về những thứ Bảo Anh đang nói, tôi không ngừng bước nhanh ra khỏi phòng nó, cuối cùng lại vô thức đưa tay lên ngực trái, trái tim lại như loạn nhịp. Chính tôi cũng chẳng hiểu lí do tại sao gần đây mỗi lần tiếp xúc với Bảo Anh lại như vậy.
Về đến nhà tôi nhắn tin cho Bảo Anh.
/Mày đỡ chưa?/
/Lo cho tao vậy mà không ở lại, tao đỡ rồi/
/Ai thèm lo cơ, nghỉ đi có gì mai tao xin phép cô giúp mày/
Thật ra nó đang sốt nên mới nhận được sự ưu ái của tôi như vậy thôi, hôm nay chỉ là ngoại lệ, bắt đầu từ ngày mai thì đừng mơ.
/Không cần xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-dai-ngan-ha-om-lay-vi-sao/3599000/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.