Quay trở lại nhân vật Dương Anh nha!!! Tôi bị Bảo Anh bất ngờ dùng lực nắm lấy cổ tay kéo lại, nên có hơi giật mình - "Khiêm với Tuấn Anh nhắn cho tao, nói mày ở nhà một mình, lại còn đang sốt nên tao đến, đợi tao chút nha, tao lấy cháo hành"
Bảo Anh thả lỏng cổ tay tôi ra, tôi mới nhẹ nhõm đi ra khỏi phòng nó, là lần thứ hai nó dám nắm tay tôi, lần này lại khiến trái tim tôi giống như lần nó lôi tôi ra làm bia đỡ đạn, tim tôi một lần nữa loạn xạ, không hiểu vì lí do gì.
Tôi đổ cốc cháo hành còn nóng hổi, khói nghi ngút từ trong bát cháo bay ra, rồi mang vào phòng cho Bảo Anh.
Tôi đặt bát cháo hành xuống bàn, ung dung nói - "Mày ăn đi này"
Lúc tôi định bước ra khỏi phòng Bảo Anh, thì lại bị tiếng gọi của nó ngăn lại, hà cớ gì mà nó cứ níu tôi hết lần này đến lần khác chứ?
"Dương Anh" - Bảo Anh còn sốt nên giọng yếu ớt.
"Có chuyện gì?"
"Mày muốn để người ốm tự động tay động chân à, tao mệt"
"Chứ mày muốn sao?"
"Muốn mày đút" - Bảo Anh thủ thỉ.
Nó nói nhỏ nhưng tôi đã hiểu ý của nó, đành bất lực bưng bát cháo lên, xúc một thìa.
"Há miệng ra"
Bảo Anh nhìn tôi đang bất mãn trước mặt, nhưng không chịu há miệng, khiến tôi khó hiểu - "Chẳng phải mày muốn tao đút cho mày à, sao còn chưa ăn?"
"Mày có thấy cháo còn nóng không, thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-dai-ngan-ha-om-lay-vi-sao/3598999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.