Ở quầy pha chế, Cố Dư đang cười nói với một khách nam, vừa nghe tiếng cạch cửa mở ra, hắn lập tức thấy Ngôn Cách xuất hiện, hôm nay cô mặc một chiếc váy dài tới mắt cá chân, cổ áo chữ V được may viền ren đơn giản, cái hắn nhận ra cô khác lạ chính là bình thường cô không trang điểm, nhiều lắm là chỉ tô miếng son môi tươi tắn nhưng hôm nay cô lại trang điểm đặc biệt quyến rũ, mí mắt kéo dài làm đôi mắt vốn to tròn trở nên hơi xếch lên tà mị, mỗi một cái liếc mắt đều làm người khác ngứa ngáy.
Ngôn Cách kiêu ngạo sải bước chân tới đứng trước mặt “anh bạn trai lớn tuổi” của mình, cô chống một tay lên cằm, một tay thì xoắn xoắn nghịch lọn tóc, hé môi nở một nụ cười yêu kiều, giọng điệu trong vắt: “Thế nào? Có phải là tự hào lắm không nha?”
Cố Dư mặt không đổi sắc, nghe cô hỏi chỉ đưa mắt nhìn cô, dựa vào bàn phía sau lưng, một tay chống hông một tay chống lên bàn, hé miệng ung dung cười hỏi: “Em nói anh nên tự hào cái gì??”
Ngôn Cách đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài đen mượt của mình, cô hếch cằm giọng điệu vô cùng tự tin: “Thấy em đẹp xuất sắc như vậy có phải là tự hào lắm không á.”
Theo động tác của cô, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh trắng ngần, cổ áo thoạt nhìn có chút hơi lộ, Cố Dư khoanh tay lại trước ngực, một bộ dáng ung dung thỏa mái, chỉ có ánh mắt quét tới quét lui trên người cô, sau đó dừng lại trước cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-tuy-hinh/907495/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.