Mới tờ mờ Lương Sâm đã gõ cửa từng phòng gọi dậy, lúc tụ tập đầy đủ ở sảnh đồng hồ mới điểm 6 giờ, anh ta bảo hôm nay sẽ lên núi dã ngoại tối sẽ trở về, nhắc nhở cầm vài thứ vật dụng cần thiết rồi dẫn đầu xuất phát.
Cố Dư nhìn sang cô gái đang còn mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ, hắn cười nhạo một tiếng, hôm qua đùa giỡn đến tận khuya mới ngủ, sáng dây sớm, nhóc dậy nổi tôi mới lạ đấy!
Mới lên được gần lưng núi cả người Ngôn Cách rệu rạo, mẹ ơi mệt chết cô rồi, hôm qua tào lao với ông chú già gần 1h sáng mới ngủ, nay 5h30 tên khốn Lương Sâm dựng đầu dậy, cô mắt còn mở không nổi đây này, quay đầu nhìn sang ông chú già vẫn hăng say vừa đi vừa ngắm cảnh, quả thật là nhẹ nhàng vô cùng.
“ Chú Cố, tôi buồn ngủ quá, hic”
Cố Dư quay đầu, nhìn ánh mắt còn mông lung của cô, hắn liền cười trên nỗi đau người khác: “ ồ, ráng lên sắp tới rồi”
Ngôn Cách thiếu điều táng bạt tai lên gương mặt điển trai kia,đang chế nhạo cô đúng không hả, khẳng định tên này cố ý không nói cho cô biết lịch trình hôm nay, bằng không hôm qua cô đã không giỡn nhây với hắn!!! Càng nghĩ càng tức, cô nghiến răng nghiến lợi trừng mắt.
Tâm tình Cố Dư vô cùng tốt, vẫn không thu lại nụ cười hả hê, một lúc sau thấy cô quả thật sắp không xong, hắn kéo cô lại, ngồi xuống quay đầu nói: “ Được rồi, leo lên đi”
Ngôn Cách ngạc nhiên, sau đó mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-tuy-hinh/907487/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.