Mộc Nhan tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, gáy truyền đến cảm giác đau đớn. Cô cố gắng ngồi dậy thì phát hiện hai cổ chân bị xích lại với thành giường. Mộc Nhan tức giận hét lớn:
- Chí Dư! Tên khốn nhà anh dám xích tôi lại!!!
Đúng lúc này cửa phòng mở ra, người hầu rụt rè đi vào để khay thức ăn lên đầu giường cho cô:- Phu nhân! Bữa sáng của người!
Mộc Nhan tức giận gạt hết xuống đất, lớn tiếng nói:
- Tôi không ăn! Mau thả tôi ra! Chí Dư đâu? Gọi anh ta lại đây cho tôi!!!
- Phu nhân..
Chí Dư vừa bước vào cửa đã thấy tiếng la hét của Mộc Nhan, thức ăn vương vãi dưới đất. Mắt nhìn thấy cốc sữa còn nguyên vẹn trên bàn, cậu lạnh lùng lại gần Mộc Nhan:
- Nhan Nhan! Nếu không muốn ăn sáng thì uống chút sữa cho đỡ đói!
Mộc Nhan tức giận trừng mắt nhìn cậu, nghiến răng nói:
- Không là không! Mau thả em ra! Nếu không em sẽ chết đói luôn ở đây!
Chí Dư nhíu mày tiến lại gần cô, Mộc Nhan sợ hãi lùi về sau nhưng bị dây xích cản lại, cô cứ như vậy bị Chí Dư kéo đến ôm vào lòng. Một tay Chí Dư giữ lấy người cô và cằm cô, hai chân kiềm chế chân cô lại. Tay còn lại cầm lấy cốc sữa. Mộc Nhan sợ hãi cọ quậy nhưng không đấu lại được sức cậu:
- Buông em ra! Em đã nói là không muốn ăn rồi mà!!!!
- Ngoan uống cốc sữa này xong anh sẽ thả em ra!
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3621028/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.