Quân Mạc Phàm vừa vào thư phòng liền gọi điện cho Khải Vũ:
Ông chủ!Ừm. Nay Mộc Nhan nhìn thấy người giống hệt Dương Mộc Nhan. Việc tôi đã đăng ký kết hôn vậy mà bị cô ta biết còn nói lại với Mộc Nhan. Khiến cô ấy hiểu lầm rồi xảy ra tranh cãi. Chết tiệt! Rốt cuộc tại sao không thể tìm được ra cô ta chứ?Quân Mạc Phàm đầy mệt mỏi ngồi ngả người xuống ghế, giọng đầy tâm sự:
Khải Vũ! Chúng ta tìm kẻ đó bao lâu rồi nhỉ?Đã gần năm năm rồi ông chủ.Ừm...đã lâu như vậy rồi sao...Khải Vũ! Tra được tên Chí Dư đó rồi chứ?Đúng như ông chủ nói, hắn ta có liên quan đến tập đoàn lớn mới phát triển gần đây. Chính là J&T.Tôi nghĩ người đứng sau vụ việc năm đó chính là ông chủ của tập đoàn J&T. Khả năng người giống Mộc Nhan chính là liên quan đến kẻ đó. Tra chút đi, tôi sẽ gửi tài liệu qua.Ông chủ..Nếu...tôi nói nếu như..phu nhân thật sự còn sống...Không có khả năng...rõ ràng chính mắt tôi là người nhìn cô ấy được chôn cất.Cả hai rơi vào trầm tư, Khải Vũ vừa là trợ lý đắc lực của anh vừa là người bạn vào sinh ra tử của anh. Nên anh rất thoải mái khi nói chuyện với cậu, cũng không có bí mật gì giữa hai người cả. Khải Vũ, mạng của cậu ta là do một tay anh liều mạng cứu được, cả đời này cậu ta nguyện trung thành tận tâm với anh.
Mộc Nhan nằm trong phòng anh đến nửa đêm vẫn không thể ngủ được, trong lòng cô vô cùng bứt rứt. Cuộc sống vốn dĩ đang tốt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3617153/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.