🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau, do là ngày ngày nghỉ nên cô quyết định ở lại đây, sáng sớm thấy anh vẫn ngủ ngon trên ghế sô pha, cô ra ngoài mua ít đồ về nấu cháo. Cháo vừa nấu xong, anh đã dậy từ lúc nào, cô cũng tiện mua cho anh chút đồ sinh hoạt cá nhân, đợi anh vệ sinh xong xuôi thì cô bắt đầu dọn cháo ra cho anh ăn. Mạc Phàm nhìn bát cháo nghi ngút trên bàn ăn, đứng từ xa đã có chút ghét bỏ không muốn lại gần. Mộc Nhan nhăn mày nhìn anh:



- Người bị bệnh phải ăn cháo mới tốt cho tiêu hóa! Anh không ăn thì chịu đói đi.



Mạc Phàm nhìn vết thương trên người mình, do dự một lúc rồi cũng lại gần ăn. Vừa ăn một miếng đầu tiên, tim anh liền lỡ một nhịp, Mạc Phàm cảm nhận được hương vị ngọt ngào ấm áp quá đỗi quen thuộc lan tỏa khắp khoang miệng xuống dạ dày. Thời gian như quay trở về vào thời điểm có những kí ức đẹp nhất:



- Mạc Phàm! Nếu anh ghét bỏ cháo em nấu thì anh sẽ phải ăn nó cả đời đó!



- Mạc Phàm! Em chỉ nấu cho mình anh ăn thôi, đây là công thức riêng của Dương Mộc Nhan!



- Mạc Phàm! Người ốm nên ăn cháo, như vậy mới tốt cho tiêu hóa!



- Mạc Phàm! Nếu anh không ăn thì em sẽ đút cho anh đó!



- Mạc Phàm! Anh ăn cháo em nấu đến nghiện rồi sao? Haha! Nhưng mà không được, anh phải ăn những thứ khác nữa mới đủ chất!



- Mạc Phàm! Anh trai em chê cháo em nấu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574423/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Như Ánh Dương Lụi Tàn
Chương 17: Thánh giá đỏ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.