Một buổi học nhàm chán lại trôi qua, Lục Tuyết nay đã trở về nhà, tạm biệt cô ấy, Mộc Nhan đứng ở cổng trường ngước mắt ngắm nhìn bầu trời, thời tiết hôm nay đẹp đến lạ. Cô gọi điện bảo chú Hào không cần đến đón mình, bản thân muốn đi dạo một chút. Đi dạo xung quanh bờ hồ, tham lam đón lấy những cơn gió dịu nhẹ giữa cơn nóng mùa hè tháng 6, Mộc Nhan vô thức nhớ lại lời Tiểu Thanh, Lã Tần, Nguyệt Linh và Cao Ly nói, họ đều bảo cô như đã biến thành con người khác vậy, đến bản thân cô cũng không thể giải thích được. Cứ tưởng bản thân đã buông bỏ toàn bộ kí ức trong quá khứ, nhưng khi nghĩ đến tâm trạng không khỏi khó chịu và bứt rứt, cảm giác như bản thân đã bỏ quên điều gì đó rất quan trọng. Mộc Nhan thở dài trong vô thức, lúc này mới chợt nhận ra bản thân đã đi lạc, nhìn khung cảnh xung quanh, con đường vắng vẻ không bóng người, xung quanh hai bên là những bờ tường và hàng cây xanh mơn mởn, ánh đèn điện ít ỏi không thể chiếu sáng dưới bầu trời đêm. Mộc Nhan đang định quay lại để tìm đường ra, thì bất chợt từ xa, một bóng người mặc đồ đen chạy lại va vào người cô, may mắn thân thủ cô không tồi liền bám vào người anh ta để đứng vứng, anh ta đang định mặc kệ cô mà chạy đi thì lại bị cô giữ lại. Ánh mắt hai người chạm nhau, cô nhìn khuôn mặt điển trai lạnh lùng trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên, anh ta nhìn cô với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574422/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.