Sáng ngày thứ hai, mùi bí đỏ bay đầy lâu đài đã thông báo rằng ngày lễ Halloween của các tiểu phù thủy đã đến, ngay cả đống bánh chất đống ở trên bàn dài của Gryffindor cũng đã chuyển thành vị bí đỏ. Sáng sớm Harry thuần thục dọn dẹp ra chỗ ngồi của mình từ núi bánh bích quy, ngồi xuống bắt đầu hưởng dụng bánh bí đỏ. Rất nhanh, một người liền ngồi nở bên cạnh cậu, Harry tự nhiên lên tiếng chào: “Sớm a Sa… Phốc!!!”
Cậu không kịp lau miêng, trợn mắt hốc mồm chỉ vào hắn: “Sa… Sa… Tại sao cậu…”
“Không được gọi tôi là Sasa.” Salazar sửa đúng. Hắn nghi hoặc nhìn Harry, không hiểu tại sao cậu lại cũng bắt đầu gọi mình là ‘Sasa’, chẳng lẽ cũng mắc chứng si ngốc của tuổi già? —— cái loại bệnh này cũng truyền nhiễm sao?
“Salazar… Cái kia…” Harry dùng sức mà dụi dụi con mắt, còn lấy kính mắt xuống lau nhiều lần, lại vẫn nhìn thấy là…”Cậu tại sao lại… Đỏ?!”
Mỗi một phần da lộ ra bên ngoài của Salazar đều đỏ bừng, rất giống như con cua đã bị nấu chín. Chợt thấy hình ảnh buồn cười… Khụ khụ khụ, sợ hãi như vậy, Harry phí hết hết sức lực mới nói ra được một câu đầy đủ.
“Bởi vì sáng sớm lão sư thức dậy lại phát hiện ra tôi bị hắn đè bẹp.” Salazar nhắm mắt lại lục lọi hộp bánh quy, mở ra ăn: “Cho nên hắn nhấc tôi lên xoa tròn…”
Harry: “…”
Cái này cũng được?!
Cậu thực sự không phải là xà cao xu mà là Vũ Xà sao?!
“Không sao, tí nữa là được rồi.” Salazar lộ ra biểu hiện đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-to-tong-xuyen-viet-cua-ta/1612310/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.