Tiến vào phạm vi Nghiên Châu, thời tiết đã tới đầu hạ, vết thương trên tay La Ngọc Tĩnh khỏi hẳn, chỉ để lại hai vết sẹo hồng nhạt.
Liên tiếp mấy ngày, các nàng cũng không gặp yêu tà quỷ quái gì, La Ngọc Tình cảm thấy không đúng. Lúc trước nàng không hề hiếu kỳ tìm tòi nghiên cứu thế giới này, nhưng mấy tháng sau, nhiều ít cũng có chút hiểu biết, liền đoán được: "Nơi này là địa bàn của một vị Thị Thần sao?”
Đều nói nơi của Thị Thần, thanh tịnh an bình, không sinh tà ám, một đường này đi tới, nhiều nhất cũng chỉ nhìn thấy chút tiểu tinh quái vô hại lui tới ở rừng rậm đất hoang. Ven đường dã miểu không biết tên ít đi rất nhiều, nhưng thật ra khi đi nhà người ta xin nước uống, thấy không ít nhà cung phụng một tòa điện thờ nhỏ, thờ phụng tiểu tượng của Thị Thần.
"Địa phương này chắc ít có lệ quỷ, tới nơi này làm cái gì?” La Ngọc Tĩnh hỏi.
"Nơi này Thị Thần họ La.” Khổ Sinh nói.
“La? Ngươi mang riêng ta tới đây?" La Ngọc Tĩnh cả kinh, "Ngươi không phải không biết, ta họ La, nhưng thân thể này không phải họ La, ta thậm chí không phải người nơi này, ngươi dẫn ta tới nơi này có ích lợi gì?”
Khổ Sinh nói: "Ở trên người ngươi, ta nhìn thấy một chút kỳ lạ, ngươi hẳn là cũng được Thị Thần phù hộ." Nhưng hắn rốt cuộc không trở thành Thị Thần, không thấy rõ lắm rốt cuộc La Ngọc Tĩnh là chuyện thể nào, vì thế mới có thể mang nàng đến Nghiên Châu, muốn ngược dòng một đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058145/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.