🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đây là nguyên nhân cô cảm thấy trí tuệ nhân tạo của người máy số 01 sẽ càng thêm thông minh, rốt cuộc có một phần cốt lõi phức tạp như vậy, hắn không nên chỉ có như thế mà thôi.
Suy nghĩ một chút bản điện ảnh ban đầu, hắn bị hủy diệt một cách đơn giản như vậy, thật là quá đáng tiếc, đáng tiết giống như đất đai bị phá hủy, khu an toàn bị hủy diệt.
Sờ soạng không bao lâu, Tần Minh Hồi thành công làm căn phòng thuần trắng này trở nên trong suốt, hơn nữa điều chỉnh tầm nhìn của mình, đồng bộ cùng người máy số 01.
Hắn đang đi ở trên vùng núi, phía trước là núi non nối tiếp nhau, tuyết đọng trên đỉnh núi, tầng mây vờn xung quanh, mặt đất là màu xanh mênh mông vô bờ, thỉnh thoảng có một cây đại thụ hoặc một tảng đá lớn, vài dòng suối nhỏ giống như mạch máu phân tán ở trên thảm cỏ, phản chiếu lên bầu trời xanh thẳm.
Tần Minh Hồi đứng trong căn phòng trong suốt, giống như đang phiêu du ở trong không trung.
Cô lại sờ soạng bàn điều khiển tỏng chốc lát, bên trong không gian bị phong bế, không khí đột nhiên trở nên lưu động, mùi vị thuộc về hoa tươi cỏ xanh bên ngoài bay tới, gió mang theo hơi lạnh thổi tung góc áo cô.
Tần Minh Hồi lẳng lặng cảm thụ một chút, nói:
[ 01, anh có thể chạy trốn nhanh hơn một chút sao?”]
[Có thể.]
Người máy chạy nhanh hơn, cảnh vật chuyển động thong thả lập tức kéo dài trở nên mở hồ, cuồng phong mãnh liệt thổi qua thân thể của cô, Tần Minh Hồi vội vàng đem căn phòng này phong bế lại lần nữa, chỉ để lại tầm nhìn trong suốt.
Cô giống như đang ngồi trên tàu cao tốc, tất cả cảnh vật bên cạnh đều nhanh chóng trôi xa.
Người máy số 01 có hệ thống thay đổi năng lượng đặc thù , gió, ánh sáng, nhiệt...vân vân, tất cả nguồn năng lượng hắn đều có thể lợi dụng. Cho nên chạy nhanh một hồi lâu, hắn vẫn duy trì tốc độ di chuyển cao như vậy, Tần Minh Hồi chỉ phương hướng, chỉ cần không mở miệng bảo hắn đứng lại, hắn vẫn sẽ luôn chạy nhanh về phía trước, cho dù ở trước mặt hắn là một tòa núi cao người thường không có biện pháp trèo lên.
Mắt thấy hắn thật sự chuẩn bị bò lên trên núi, Tần Minh Hồi vội kêu dừng.
Người máy số 01 nháy mắt tạm dừng tại chỗ, còn duy trì tư thế chạy vội.
[ 01, anh ngồi xuống đi, trước tiên chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này một chút.]

Tần Minh Hồi nhìn lại đường đi, đã không thấy núi cao bên kia, các cô đi tới một mảnh thung lũng dày đặc các con suối, không trung màu lam nhiễm sắc hoàng hôn.
Người máy số 01 nghe lời ngồi xuống đất, hắn là một đại gia hỏa trầm mặc, trên đầu tuy rằng có “ đôi mắt”, ”miệng”, nhưng đều là vũ khí của hắn, có thể biến thành pháo khẩu. Thân thể của hắn có rất nhiều bộ phận, đều có thể biến thành vũ khí.
Tần Minh hồi giống như một đứa trẻ tìm thấy một món đồ chơi, đối với giao diện trôi nổi bên người không ngừng mà làm ra các thao tác thử khác nhau. Gặp phải chỗ không rõ, phát hiện địa phương kì quái, cô đều theo bản năng muốn dùng giấy bút ghi lại, nhưng nơi này cái gì cũng không có.
[ 01, nơi này có giấy bút sao?]
Số 01 không trả lời, nhưng mà ở trên vách tường tuyết trắng đột nhiên xuất hiện một cái lỗ trống, Tần Minh Hồi thấy cửa động nhỏ hẹp kia có một cái rương nhỏ, đi qua đem nó ôm ra ngoài.
Rương nhỏ cũng không khóa, nhẹ nhàng vừa nhấc lên là mở. Bên trong xác thật có giấy bút, chẳng qua giấy là một quyển notebook bên trong viết rất nhiều ký hiệu lung tung rối loạn, bút là một cây bút máy có khắc chứ Nhạc Đan, đã sớm vô dụng.
Trừ cái này ra, trong rương còn có hai bức ảnh. Một tấm trên ảnh chụp cha con Tần Bá Dị cùng Tần Nhạc Đan, Tần Nhạc Đan nhìn qua mười mấy tuổi mang theo tươi cười thật lớn đứng ở bên cạnh phụ thân, trên tay còn ôm một viên đá quý màu xanh lục.
Nhìn đến viên đá quý này, Tần Minh Hồi không nhịn được kéo áo ra nhìn màu xanh biếc trên ngực mình. Nếu không đoán sai, trong ảnh chụp hẳn là viên đá hiện tại trên thân thể cô.
Một bức ảnh khác chính là Tần Nhạc Đan sau khi thành niên, đang ôm con gái nho nhỏ, vẻ mặt hạnh phúc mà nhìn màn ảnh. Đứa bé nho nhỏ được bà ôm trong tay cầm một khối rubik bảy màu đặt ở bên miệng, ngậm đến nước miếng chảy ròng.
Khối rubik bảy màu trên ảnh cũng đặt ở bên trong hộp , Tần Minh Hồi cầm lên nhìn. Ban đầu cô cho rằng đây chỉ là một khối rubik đồ chơi bình thường, nhưng sau khi cầm lên phát hiện bảy màu bên ngoài bị bong ra một chút, mơ hồi lộ ra màu sắc hoa râm[ xám bạc] bên dưới.
Nhìn kỹ, khối rubik này có hoa văn rất nhỏ, giống như đồ án gì đó.
Đem khối rubik này đặt ở một bên, Tần Minh Hồi cầm lấy thứ phía dưới cùng trong hộp. Đó là một phong thư, đem tờ giấy viết thư hơi mỏng rút ra, bên trong viết chính là một chuỗi ký hiệu bị cắt xén.
Mấy thứ này chưa từng xuất hiện bên trong bộ phim điện ảnh trong đầu, thiếu nữ cũng không phát hiện rương nhỏ bị giấu đi này.
Tần Minh Hồi cảm giác, thứ này giống như một trò chơi giải mã.
Nhưng trò chơi giải mã không làm khó được cô.

Cô có thể trở thành Thị Nữ Tần thị, đương nhiên không phải nhà cô là hậu duệ chủ chi Tần thị, mà là do cô thi đậu một cuộc thi khảo hạch. So sánh cùng với người khác, cô ưu thế hơn ở chỗ mặc kệ học bất cứ cái gì cũng có thể rất nhanh hấp thu tri thức trong đó – nói ngắn gọn, cô chính là một vương giả lý luận học, học cái gì cũng nhanh.
Ngoại trừ mấy loại trò chơi đáng khả khả ái ái đổi trang dưỡng thành [ dễ thương, thời trang, nuôi dưỡng], cô thích nhất chính là trò chơi giải mã.
Bên ngoài sắc trời đã tối, ánh sáng trong căn phòng này cũng trở nên ảm đạm xuống, không nhìn rõ đồ án trên khối rubik cùng trên notebook. Trong phòng hiện lên giao diện phát ra ánh sáng yếu ớt, nhu hòa không chói mắt, nhưng cũng không thích hợp xem mấy thứ này.
Ngồi ở trong bóng tối dần dần trầm tịch, hoàn hồn lại từ trong giải mã Tần Minh Hồi nghe thấy tiếng gió bên ngoài từ cánh đống hoang vu bát ngát, nghe thấy càng ngày càng mãnh liệt, như là tiếng người đang khóc ô ô, bắt đầu có chút luống cuống.
Tần Minh Hồi: Tiểu muội yếu mềm sợ hãi.
Địa phương như vậy, chỉ có một mình cô là người sống...
[ 01, tôi không tìm thấy đèn, anh có đen sao?] Tần Minh Hồi quyết đoán xin 01 giúp đỡ.
Yêu cầu này có chút khó xử với vũ khí mang tính sát thương 01.
Lúc trước sau khi Tần Nhạc Đan chết đi, hắn y theo yêu cầu của bà mang theo đứa trẻ ngủ say ngừng ở trên ngọn núi kia, bởi vì ngoại trừ dịch dinh dưỡng, không cần cung cấp thêm bất cứ đồ vật sinh hoạt nào của nhân loại, cho nên nói thật thì, thân thể hắn cũng không thích hợp cư trú.
Một lát sau, Tần Minh Hồi thấy người máy số 01 khom đầu, đem toàn bộ đầu xoay qua đối diện với ngực của hắn, cặp mắt kia bỗng nhiên bắn ra hai đạo hồng quang sắc bén.
[ Tiểu tiểu thư, đèn.]
Bị hai luồng hồng quang khủng bố chiếu đến, Tần Minh Hồi cảm giác càng thêm sợ hãi.
Hơn nữa quá chói mắt.
[...Tắt đèn đi, 01.]
[ Rõ, tiểu tiểu thư.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.