"Anh trai, đừng nói bọn nó có kế thừa huyết mạch Tần gia hay không, hai chúng ta hiện tại cũng không phải huyết mạch Tần gia.”
Tần Minh Hoàng một câu này là nói thật, tức khắc làm Tần Phi Mạc ủ rũ. Hắn làm con cháu ưu tú Tần gia, từ nhỏ đã lấy thân phận người Tần gia làm vinh, cẩn trọng xây dựng Tần gia thời đại mới, ai ngờ một lần tử vong, hắn cũng đã không còn là người Tần gia nữa! Tần Phi Mạc đau đớn kịch liệt vạn phần.
Một câu thiếu chút nữa làm cho anh trai tan vỡ, Tần Minh Hoàng chuyển giọng nói, "Bất quá, anh trai, tuy thân thể không phải người Tần gia, nhưng tinh thần chúng ta vẫn là người Tần gia a!”
Tần Phi Mạc đầm bàn "Không sai, chúng ta là người Tần gia về tinh thần!”
Tần Minh Hoàng lại nói "Nếu như vậy, huyết mạch bọn nhỏ của em thuộc hay không thuộc về Tần gia cũng không quan trọng, mọi người đều là người Tần gia về tinh thần mà!”
Tần Phi Mạc bị cô thuyết phục, lộ ra thần sắc vui mừng, "Em nói đúng, là anh quá câu nệ hình thức." không hổ là thị nữ, được ở bên Thị Thần hun đúc, giác ngộ này chính là xuất sắc hơn hẳn người bình thường.
Một ít vấn đề nhỏ về tư tưởng được giải quyết xong, Kỷ Luân bù nước xong một lần nữa tham gia đề tài. Trước mặt người ngoài hắn vẫn thực hiểu lễ phép, mặc túi da nhân loại rất vừa vặn, các chi cũng không tùy tiện thò ra từ trong thân thể, không tăng thêm áp lực tâm lý cho Tần Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058073/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.