"Tôi nướng một ít bánh kem, tiểu Bá ở đây sao?” Bà chủ nhà hỏi.
Tần Phi Thường: "..... tiểu Bá?”
Bá Đặc đã chạy tới phía sau cô, lướt qua cô tự nhiên tiếp nhận mâm trong tay bà chủ nhà, cầm một cái bánh kem nhỏ nhét vào trong miệng.
Bà lão từ ái hỏi: "Thế nào, hương vị mới lần này cậu thích sao?”
Bá Đặc một chút cũng không khách khí, "Ừm, không tồi, so với trước ngon hơn.”
Hai người thái độ quen thuộc, ít nhất so với Tần Phi Thường thì quen thuộc hơn nhiều.
Chờ đến bà lão đi xuống lầu, Tần Phi Thường đóng cửa lại tự hỏi, tiểu công chúa này sao lại quen thuộc với chủ nhà? Cô còn tưởng rằng lấy tính cách hắn ngạo mạn không coi ai ra gì, sẽ không xem người thường ở trong mắt, cũng sẽ không nói chuyện với các bà đâu.
Tần Phi Thường đột nhiên cảm thấy mình cũng không phải thực hiểu tiểu công chúa này.
Ngày hôm sau rời khỏi nhà, Tần Phi Thường mới biết được Bá Đặc quen thuộc với bà chủ nhà như thế nào. Bà lão là giáo viên âm nhạc về hưu, trong nhà bày dương cầm và các loại nhạc cụ.
Xuyên qua khe chắn, Tần Phi Thường thấy bóng dáng Bá Đặc ngồi ở trước dương cầm, ưu nhã quý khí, mà hắn đàn ra âm nhạc cũng tuyệt đẹp.
Vương tử được âm nhạc gia trứ danh lúc ấy dạy dỗ, âm nhạc tạo nghệ không thấp, bà lão đứng ở một bên mỉm cười nghe, trong mắt đều là thưởng thức và từ ái.
Hoảng hốt cảm thấy giống như từng xem một màn này, Tần Phi Thường cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058002/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.