🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bá Đặc xác thật là vô cùng thông minh, ngắn ngủn một tuần, hắn liền hoàn toàn thích ứng hoàn cảnh bên ngoài, dù là các loại đồ điện hiện đại hay là internet càng phức tạp hơn, hắn đều có hiểu biết nhất định.
Tần Phi Thường bận việc công ty mình, trên cơ bản không quản hắn thế nào. một công ty mới thành lập cũng không phải chuyện đơn giản, cô rất bận, đã hai ngày không về nhà, nếu không phải lo lắng Bá Đặc hủy chỗ cô ở, cô còn có thể lại ở bên ngoài thêm một ngày.
Buổi tối khoảng 7 giờ, Tần Phi Thường cầm theo túi và tư liệu trở lại căn nhà thuê. đi ngang qua lầu một, cô ngửi thấy hương vị thơm ngọt, bà lão chủ nhà đại khái là đang nướng bánh kem.
Cô đi đến tầng hai dùng chìa khóa mở cửa, đẩy cửa ra, nhìn thấy trên tường đối diện treo TV, ở trên đó phát hệ liệt phim hoạt hình công chúa Disney, công chúa tinh linh cánh dài, mở mỹ nhan mười tám cấp phóng đại ở trên màn hình TV.
Mà Bá Đặc, hẳn nằm ở trên số pha chơi di động, âm thanh trò chơi vang không ngừng, trên bàn trà phía trước đều là đồ ăn vặt. Tần Phi Thường nhìn lon Coca trổng xếp thành một loạt, rất khó tưởng tượng mấy ngày hôm trước Bá Đặc còn đang ghét bỏ thứ này màu sắc như là độc dược.
Tiếng nhắc nhở trò chơi kết thúc cùng với Bá Đặc tức giận mắng, "Đồ ngu ngốc đó có thể chơi game hay không! Ta xsbcjdbsk...”
Thực tốt, đến mắng chửi người lưu hành trên internet hắn đã học xong, còn đặc biệt thuần thục.
Cho nên, cô chỉ hai ngày không trở về, mà không phải hai năm không trở về, đúng không?
Tần Phi Thường buông túi, ngồi vào trên sô pha đè đè cái trán.
Cầm di động đi ngang qua bên cô, Bá Đặc rút ánh mắt từ trên màn hình di động ra, cho cô hai giây, "A, Em còn biết trở về à.” Tần Phi Thường: "......”
Thấy hắn quen cửa quen nẻo mà đi phòng bếp nấu nước chuẩn bị mì gói, Tần Phi Thường từ bỏ động tác cầm di động gọi cơm, cô không quá muốn động, nói với mỹ thiếu niên trong phòng bếp: "Phiền toái thuận tiện cũng ngâm cho tôi một gói, cảm ơn."
Bá Đặc lại bắt đầu một vòng trò chơi mới, hắn thao tác một tay, không trả lời Tần Phi Thường, nhưng thuận tay lại từ trong ngăn tủ cầm một hộp mì.
Tuy rằng hắn cũng không cần ăn cái gì duy trì sinh mệnh, nhưng hiển nhiên hắn thực hưởng thụ những thực phẩm rác rưởi này. Mì gói mua lúc trước đã sớm ăn xong rồi, Tần Phi Thường nhìn trong ngăn tủ kia một đống lớn các màu mì gói liền biết, đại khái là chính hắn một mình đi mua sắm bổ sung trữ hàng.
Thật là thông minh.
Đã thật lâu không ăn loại đồ vật mì gói này, làm con cháu nổi danh của Tần thị, Tần Phi Thường ăn mặc ngủ nghỉ đều chú ý, lần cuối ăn mì gói còn phải ngược dòng về thời học sinh.
Anh chị trong nhà nói cô cần kết giao cùng bạn học bình thường, vì thể cô vào ở ký túc xá, nhưng thời học sinh tính tình cô không làm cho người ta thích. Bạn cùng phòng khác ở sau lưng nói cô là đại tiểu thư không hợp đàn, có hôm buổi tối tụ tập bên nhau ăn mì gói mắng mỏ cô, nói cô phỏng chừng đến mì gói cũng chưa từng ăn.
Vừa lúc nghe thể, Tần Phi Thường thịt mũi coi thường, xoay người liền đi mua mì gói các loại hương vị, mang về nấu cho cả nhà bữa tiệc lớn mì gói, làm ba mẹ hoài nghi có phải đầu óc cô xảy ra vấn đề hay không.
Ăn xong bữa tiệc lớn mì gói, cô nhằm vào các loại thành phần mì gói, nghiêm cẩn viết ý kiến về sản phẩm, gửi cho công ty mì gói -- là sản nghiệp của một người chú của cô. Về sau công ty đó tiến hành tối ưu hoá sản phẩm, khiến sản phẩm cải tiến càng được hoan nghênh.
Lúc ăn xong hai miếng mì gói, trong đầu Tần Phi Thường đã nhớ lại những lời người chủ đó khen cô lúc ăn tết ở cựu trạch hàn huyên với cha mẹ. Lời nói suông không có thành ý, đến tiền thưởng cũng chưa phát cho cô. Người chú này có tiếng là keo kiệt, bị bối rối vì rụng tóc, sau 30 tuổi mỗi năm đi cựu trạch bái Thị Thần đều khẩn cầu Thị Thần trị liệu rụng tóc, Thị Thần không quá để ý đến ông ấy.
“Mẹ! hắn dám mắng ta! Ta *&% # #!” Bá Đặc đối diện tức giận mắng cắt đứt hồi ức của Tần Phi Thường, cô ngẩng đầu nhìn qua, nhìn thấy kẻ điên khủng bố ở trên đảo đã từng tra tấn chết rất nhiều người này âm trầm trầm mà nói với di động: "Ta muốn nguyền rủa hắn!”
Tần Phi Thường: "..... anh muốn chui qua mạng đi nguyền rủa hắn?” Vừa thấy chính là bởi vì trò chơi mà cãi vã, liền muốn vận dụng vũ khí nguyền rủa, không hổ là công chúa.
Bá Đặc: "Hắn thăm hỏi mẫu thân của ta, ta khiến cho hắn thật sự đi gặp mẫu thân ta, hy vọng đến lúc đó hắn còn có thể kiêu ngạo như vậy.”
Nhớ tới bản thể của hắn là u linh yểm mộng, Tần Phi Thường đoán được hẳn sẽ dùng phương pháp gì tra tấn người đối diện. Đơn giản chính là ác mộng, dù sao không chết người, Tần Phi Thường liền không quản hắn.
Cùng lúc đó, trong thành thị nào đó một người đàn ông trẻ mang tai nghe nằm ở trên giường, hùng hùng hổ hổ liên tiếp đánh ra lời thô tục, bỗng nhiên cảm giác buồn ngủ đánh úp lại, đầu nghiêng ra ngủ mất. Gã bắt đầu nằm mơ, trong mộng cảm xúc kịch liệt, trong lúc ngủ mơ thân thể còn run rẩy, mí mắt kinh hoàng, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Bá Đặc cầm di động, đột nhiên phát ra tiếng cười vui sướng.
Tần Phi Thường ăn xong hộp mì gói, lau lau miệng, nhìn u linh đối diện nghiễm nhiên đã biến thành thiếu niên nghiện mạng, nghĩ thầm, game online quả nhiên là dược vật tinh thần của người trẻ tuổi đương đại, dễ nghiện. Nhìn xem BOSS khủng bố này luân hãm nhanh thế nào, cho nên cô lựa chọn trước hết làm trò chơi quả nhiên là đúng.
Game online phong ấn BOSS ăn không ngồi rồi, làm hắn không còn tâm tư đi gây chuyện, game online cứu vớt thế giới.
Tần Phi Thường cũng không biết sự kiện nguyền rủa internet này trong mấy ngày nay đã không phải lần đầu tiên xảy ra, diễn đàn trò chơi nào đó truyền lưu tin đồn thần bí "Khi chơi game mắng chửi người sẽ bị ác mộng siêu đáng sợ”, hơn nữa càng truyền càng rộng. Có vài người bị hại đã bởi vì ác mộng này mà thành công từ bỏ trò chơi và chửi tục.
Sau khi ăn xong, nghỉ ngơi xong, Tần Phi Thường chuẩn bị đi tắm một cái, sau đó hôm nay sớm nghỉ ngơi một chút. trên đường đi phòng tắm, bước chân cô chậm rãi trầm trọng lên, tổng cảm giác sẽ không nhìn thấy cảnh tượng gì vui sướng.
Quả nhiên, cô nhìn phòng tắm trầm mặc. Cô sớm nên nghĩ đến, tiểu công chúa này sao có thể biết quét tước vệ sinh.
Lấy di động gọi điện thoại, một lát sau cô đi ra nói với Bá Đặc nằm ở sô pha: "Tôi liên hệ công ty giúp việc, ngày mai bắt đầu có người tới hỗ trợ thu thập nhà cửa, anh chú ý một chút, không được động thủ với người ta.”
Mới vừa nói xong, cửa bị gõ vang lên, cô đi mở cửa, bà lão chủ nhà bưng một mâm bánh kem nhỏ đứng ở cửa, nhìn thấy cô, bà có chút kinh ngạc cười cười, "Hôm nay cô ở nhà sao, tôi xem ngày thường hình như cô rất bận.”
Tuy rằng ở chỗ này thuê nhà, nhưng Tần Phi Thường cũng không quen thuộc với bà ấy, bởi vậy cũng chỉ lễ phép chào hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.