"Ta cũng biết nói chuyện.” Muri vẻ mặt kỳ quái.
Mellie lập tức không biết nên nói gì. Ở trong lòng cô, Murị từ ban đầu chính là nhân loại, dù diện mạo không quá giống, cô cũng vẫn luôn coi hắn như là tồn tại giống hệt mình, hắn là gấu nhỏ đặc biệt, dù có một con gấu khác diện mạo giống hệt xuất hiện thì cũng không giống hắn.
Muri không nhất định cô phải trả lời, thuận miệng nói xong liền bế cô lên đi theo phía sau hai con gấu, bảo trì một khoảng cách nhất định đi về phía trước.
Mellie hỏi hắn: "Bọn họ cùng tộc với cậu sao?"
Muri: " Không biết, có thể.”
Từ khi hắn có ký ức đã không biết cha mẹ mình là ai, không biết mình từ đâu ra, lớn như vậy cũng chưa từng gặp cùng tộc.
Hiện giờ tới gần thanh âm kỳ quái kia, hắn loáng thoáng hiểu ra một ít gì đó, hắn sắp thành niên, cần đi vào nơi này, mới có thể thành công vượt qua kỳ nguy hiểm cuối cùng. Nếu không, hắn sẽ không thể chịu đựng nổi sinh trưởng nhanh chóng của kỳ thành niên, da thịt vỡ nát mà chết, dù may mắn không chết, cũng sẽ biến thành quái vật hình thể dị dạng, điên cuồng thích giết chóc.
Cho nên cho dù hắn là một ma thú hỗn huyết lưu lạc bên ngoài, một mình lớn lên, truyền thừa tồn tại trong huyết mạch cũng sẽ chỉ dẫn hắn đi vào nơi này.
Bọn họ đi về phía trước, trừ một đôi gấu lớn nhỏ nhìn như là mẹ con, lại thấy ba con nữa, hai lớn một nhỏ, con gấu con đó cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1057937/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.