Tuấn khều khều thằng Quân khi thấy người yêu mình tự nhiên hôm nay nằm bất động.
– Này, ông đang nghĩ gì vậy? Sao nằm im re vậy?- Ừh thì… không nằm im chứ biết làm gì bây giờ?
Tuấn tỏ vẻ không còn kiên nhẫn nữa, nó hối thúc:
– Động phòng đi!- Động phòng là làm gì? Anh có biết đâu!
Tuấn buồn bã pha chút tức tối:
– Ông không muốn àh? Sao cứ hẹn lần hẹn lượt hoài vậy? Hay là… thấy tôi không đáng với ông?
Quân ôm nhóc nằm xuống và khóa môi nó lại vì lời phát biểu linh tinh kia:
– Đừng suy nghĩ ngốc nghếch như vậy chứ, nhưng anh không biết bắt đầu từ đâu cả… đã nói là anh không có như nhóc mà… anh… chưa bao giờ cả.- Thế bây giờ tính sao? Chả lẽ có mấy chiêu như cũ làm hoài hả? Dù sao thì mình bây giờ cũng đã danh chính ngôn thuận rồi mà…- Ừh thì anh có nói gì đâu!- Vậy thì « làm » đi!
Quân cười:
– Nhóc thiệt là ham hố quá đi! Ừh thì… làm… thì làm… anh cũng đã sẳn sàng nhưng mà không biết bắt đầu từ đâu nữa…
Tuấn tỏ vẻ xăng xái:
– Dễ ợt nhưng quan trọng là đứa nào sẽ làm Bot đứa nào sẽ làm Top kìa…
Quân thở ra một cái rồi nói:
– uhm… anh nghĩ… anh không biết vì anh chưa làm bao giờ nên làm sao biết được. Nhưng mà anh nghĩ làm Top chắc là oai hơn nên… anh sẽ làm Top không làm Bot đâu!
Tuấn cự nự:
– Ơ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790761/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.