Con Quyên lục đục dọn đồ cho thằng Kỳ Trương và hỏi:
– Ủa bây giờ anh tính sao hả anh?- Sao là sao? Mà cô để đó đi, tôi tự xếp được mà, làm gì vậy?
Quyên hỏi:
– Anh tính đi về nhà hay về đâu?
Thằng Kỳ Trương chán nản nói:
– Chả biết nữa, có lẽ về khách sạn ở vài ngày, khi nào tháo băng trên đầu ra rùi về…- Nhưng ở trong khách sạn thì ai chăm sóc cho anh!- Tôi tự lo được mà có gì đâu, mà sao dạo này thái độ cô ngộ thế? Làm gì quan tâm tới tôi dữ vậy? Chuyện thằng Tuấn sao rồi? Có manh động gì chưa?
Quyên buồn rầu:
– Nhà nó im re hà, chắc phen này ba nó ở tù luôn thiệt rồi đó anh ơi! Mà Kỳ Trương này, cho tới bây giờ em mới thắc mắc nha…- Chuyện gì?- Tại sao anh lại quan tâm tới chuyện của hai thằng đó vậy? Em không quan tâm thì thôi chứ tại sao anh lại…
Tự nhiên nghe con Quyên thắc mắc thằng Kỳ Trương đâm chột dạ, nó sợ con nhỏ này biết bí mật của nó nên rít lên:
– Cô thì biết cái gì, đó là chuyện riêng của tôi!
Quyên vừa xách cái vali đi theo thằng Kỳ Trương và mỉm cười hỏi:
– Chứ không phải anh vì em àh?
Kỳ Trương nhìn nó tròn xoe con mắt:
– Vì cô? Vì cô là sao?- Anh xưng hô với em sao mà xa lạ quá vậy? Thì em nghĩ anh muốn giúp em nên mới nhiệt tình đến như vậy…
Thằng Kỳ Trương chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790711/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.