– Mày đi đâu nữa dzạ?
Quân hất hàm nhìn thằng Kỳ Trương và hỏi, khiến thằng này hơi khựng lại:
– Qua nhà mày chơi, nói gì kỳ vậy? Chiều nay có đi học không cho tao quá giang với!- Còn gì nữa không? Tao đi vô àh…- Mày không rũ tao vào nhà hả?- Tao chat với thằng Tuấn rồi! Nó.. nó…
Kỳ Trương trở nên cộc cằn:
– Nó không muốn mày nói chuyện với tao chứ gì?- Ứh thì… tao không biết nữa, mà tao không muốn nó hiểu lầm!- Mày sợ nó hả?- Không phải là sợ mà là…- Thôi được rồi, tao hiểu mà, mày lo xa vậy cũng tốt, tao hy vọng thằng Tuấn nó cũng đối với mày tốt giống như vậy!
Quân e dè nhìn thằng bạn, sao ánh mắt nó nhìn buồn thế nhỉ:
– Tao xin lỗi, hay là mày ngồi đây chơi chút đi. Tao vô chat với nó chút xíu… vậy chờ tao nha!
Nói xong Quân chạy vô nhà, thở hổn hển, trong màn hình thằng Tuấn đang dựa lưng vào ghế hát vu vơ:
– Làm gì mà yêu đời mà hát ngêu ngao vậy nhóc?
Thấy thằng Quân bước vô nó hỏi ngay:
– Nãy giờ đi đâu đó?- Hỏi hoài, đi lấy đồ vô, mưa!
Tuấn cười:
– Mưa hả? Thật không?
Quân liếm môi, nó trở nên cộc cằn:
– Hỏi vậy là ý gì hả? Nhóc bữa nay bày đặt nghi ngờ anh nữa hả?- Không phải, ông hiểu lầm rồi, chẳng qua là tui nhớ Việt Nam quá đó mà, ông ra ngoài quay webcam về hướng mưa cho tui coi đi! Tự nhiên thích ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790660/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.