(Khi này Nhật Minh đã được mười, trông nó không khác gì Thiên hồi đó)
- Em ngồi dậy uống thuốc cho khoẻ. – Thiên đưa cho tôi hai viên thuốc.
Tôi ngồi dậy, uống hai viên thuốc Thiên đưa cho. Hôm qua làm việc quá sức một chút mà tôi bị đau đầu phải nghỉ một buổi.
- Mẹ ơi! Nước chanh nè!
Minh đặt lên bàn ly nước chanh được làm có vẻ rất công phu.
- Cám ơn con! – Tôi xoa đầu Minh.
Tôi uống cạn ly nước chanh mà con trai đích thân làm cho mình. Ngon tuyệt! Thằng nhóc này khéo tay như cha nó.
Mẹ bước vào, nói:
- Bác sĩ bảo là hai đứa hay làm việc vất vả, đầu óc căng thẳng, dễ sinh bệnh, nên đi đâu đó cho khuây khoả.
- Hay là chủ nhật cha mẹ đi chơi đi! – Minh đề nghị.
Thiên lắc đầu:
- Không được, chủ nhật con bận thọ giáo ông nội ở chi thứ ba mà, sao ta bỏ mặc con mà đi chơi được.
- Không sao ạ! Miễn cha mẹ vui thì được.
- Hai đứa đi đi! Nếu có dịp, cho ta đứa cháu nữa. - Mẹ bẹo má Minh. – Dễ thương như mẹ nó vậy, chứ đừng dễ ghét như vầy.
- ----***-----
- Lâu lắm chúng ta mới hẹn nhau. Mặc đồ gì bây giờ?
Tôi lục tung tủ quần áo của mình, thử tìm xem có bộ nào hợp với mình không. Thiên ngồi trên giường, cũng nhìn tôi để tìm cho tôi một bộ quần áo thích hợp. Anh đứng dậy, lấy từ chỗ sâu trong tủ quần áo nhất ra một bộ đồ nào đó. Anh nói:
- Đây!
Thiên đưa ra bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648571/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.