(Lời kể của Nhất Thiên)
Gì vậy nhỉ? Tôi đưa tay sang xem thử. Chợt, tôi thấy tấm ra ướt mem. Tôi bật dậy. Mai đang quằn quại trên giường, đôi tay nắm chặt cái ra.
- Mai! Em sao vậy? – Tôi hỏi.
- Anh tránh ra! Em không chịu được là áo anh nát bấy đấy! – Mai hét lên.
- Em sao vậy? – Tôi nghe lời cảnh báo của cô nàng, xích ra xa một chút.
- Cái bản sao của anh đang hành em đây! Mau… mau…
Cái dáng quằn quại này, tiếng thét. Làm tôi nhớ đến cái ngày chị Tuyết sắp sinh. Lẽ nào… Mai chuẩn bị sinh con hay sao?
- Mau…mau…
- Em chuẩn bị sinh hả? – Tôi hỏi.
- Anh còn hỏi! Tìm người đỡ hộ em nhanh lên! – Mai hét lên.
- Để anh đưa em tới bệnh viện nhé.
- Không kịp đâu… em thấy… nó đang cục cựa trong hai chân em đây… tìm bà đỡ nhanh lên… em chết mất… - Mai thở dốc.
- Em chờ chút, để anh kêu mẹ lên rồi sẽ tìm bà đỡ cho em.
Tôi bay nhanh đến phòng mẹ, gõ cửa liên tục, tôi thét lên:
- Mẹ ơi! Mai đang chuyển dạ!
- Hả? - Mẹ tôi xô vội cửa ra, chạy về phòng của tôi. - Đến đầu đường kia, có bà hộ sinh uy tín nhất đấy!
- Dạ!
Ủa đầu đường, vậy là phải chạy mười cây số mới tới được hả? Trời ạ! Nhưng không sao, vì vợ con, ta quyết làm tất cả. Chờ anh nhé Mai! Chờ cha nghe con!
Bằng tốc độ nhanh nhất của mình, tôi chạy một mạch mười cây số đến đầu đường. Nhà nữ hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648570/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.