- Cô có thể nắm tay tôi được không? Như thế tôi có thể có đủ can đảm để kể cho cô nghe mọi chuyện.
Tôi đưa tay nắm lấy tay Thiên, siết nhẹ. Thiên nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu:
- Người hồi nãy là Đặng Giang Phách, bạn tôi cũng là anh song sinh của Tiểu Huệ.
- Tiểu Huệ, người nằm dưới ngôi mộ ấy hả?
- Chính tôi đã hại chết em ấy và bố của em ấy.
Sao?
- Chỉ vì một câu nói khi không kiềm chế.
(Lời kể của Nhất Thiên)
- ----Quá khứ-----
- Sau này Tiểu Huệ làm cô dâu của anh nhé!
Tôi quỳ dưới chân Tiểu Huệ, đặt tay lên trái tim mình, còn tay kia thì đưa đoá hồng cứ như là mấy người trong phim bộ hôm qua. Tiểu Huệ vội vàng chạy xuống đỡ tôi, nói:
- Trời, sao anh lại lạy em?
- Sau này em làm cô dâu của anh nhé! – Tôi nắm lấy tay cô bé.
- Cô dâu?
Tiểu Huệ tự dưng đỏ bừng cả mặt. Giang Phách đứng đó, chống nạnh hỏi:
- Bạn hiểu cái câu đó là gì không hả?
Tôi nói:
- Hôm qua mình có coi một bộ phim, thấy một cặp kết hôn với nhau vì rất thích nhau.
- Ra vậy… Vậy…Giang Phách này trao gửi em gái mình cho bạn đó.
- Anh hai!
Tiểu Huệ vùng vằng chạy ra khỏi bãi cỏ nhung, hất tung cả đoá hồng tôi tặng. Tôi vội chạy theo, gọi với. Được một lúc mới bắt được tay Tiểu Huệ.
- Bắt được em rồi nhé!
- Anh có nói thật không đấy?
- Chuyện gì?
- Anh có thật sự muốn em làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648542/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.