-Thiếu phu nhân mới về!
- Vâng!
Đã một tuần nay tôi chính thức được gọi là thiếu phu nhân, tuy có hơi ngượng nhưng riết rồi cũng quen. Chỉ có nó là có vẻ không hài lòng lắm, tôi cũng chỉ biết cười gượng cho qua chuyện. Tôi biết là tôi ký tên vào tờ hôn ước lúc này là không thích hợp, có điều tôi không cho phép mình để mặc nó khổ cực một mình như thế.
- Tôi về rồi đây!
- Mừng mình mới về. – Thiên nói đùa.
- Hả? –Tôi đỏ mặt. - Đừng có đùa kiểu đó nữa.
- Tại cô đó, ai bảo bày đặt ký hôn ước làm gì để mẹ bắt tôi xưng như thế. Trách thì trách mình ấy.
- Ờ thì…
Thiên mỉm cười:
- Dù sao thì lần đầu tiên tôi thấy tài hùng biện của cô, khá lắm. Đúng là ưng giấu vuốt.
Tôi gãi đầu. Phải nói là lần đầu tiên trong đời tôi đã dày công soạn ra một bản hùng biện suốt một đêm và uống mười lon nước tăng lực để lấy đủ dũng khí mà tranh luận với các trưởng bối. Cũng lạ, mỗi khi gặp họ là tôi run rẩy nhưng hôm đó thì lại nói rất hùng hồn. Cuối cùng thì sau ba tiếng tranh luận, Thiên đã được cả tộc chấp nhận rằng sẽ cho ngồi ghế chủ tịch đúng mười tám tuổi, bây giờ thì không cần.
- Tôi cũng không biết. – Tôi đổi giọng - Em chỉ biết là mình phải tận dụng mọi khả năng của mình mà giúp “chồng”.
- Cô cũng đâu có vừa. – Thiên xoa hai bàn tay vào nhau. (Cho đỡ lạnh người).
Tôi nói:
- Đùa thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-to-gan-day/648540/chuong-48.html