Tạ Trì Uyên rũ mắt, nhìn bạn nhỏ ngồi dưới chân mình, anh tháo mặt nạ kim loại xuống.
Trong đôi mắt đen nhánh của anh phản chiếu bóng dáng của cậu bạn nhỏ, giọng nói từ trước đến nay bình tĩnh nhưng lạnh lùng không có gì nhấp nhô: "Nhóc tìm cảnh sát làm gì?"
Bạn nhỏ vừa định nói chuyện. Cách đó không xa Bùi Tư và Lục Triều đang tìm Dụ An, vừa vặn thấy một màn như vậy, vì thế chạy tới.
Trên người bọn họ đều mặc quân trang, cậu bạn nhỏ nhận ra quần áo này.
Bạn nhỏ lễ phép xoay mặt qua, lần lượt nói tiếng nhin hào.
Bùi Tư cúi người, buồn bực nhìn người bạn nhỏ này, hỏi: "Nhóc ở đây làm gì? Cha mẹ nhóc đâu"
"Oa, oa đến báo cảnh sát!" Bạn nhỏ một chút cũng không lạc đề, nó lấy hết can đảm, đến cáo trạng với ba chú cảnh sát.
Đây là lần đầu tiên Bùi Tư nhìn thấy đứa trẻ nhỏ như vậy đến báo cảnh sát.
Người bạn nhỏ đứng dậy khỏi chân Tạ Trì Uyên, bắt đầu khoa tay múa chân cáo trạng: "Đồ xấu xa, xách cháu lên, muốn ném đi!"
"Anh trai xinh đẹp đánh đồ xấu xa, dao nhỏ, đâm --- đâm tay!"
"Ca ca, bốp bốp ngã xuống rồi!"
Lời kể của đứa trẻ bốn tuổi kèm theo cử chỉ tay và các từ tượng thanh khác nhau, cũng may, Bùi Tư đã từng tự mình chăm sóc trẻ con. Anh nhíu mày, hướng dẫn bạn nhỏ kể lại chuyện đã xảy ra trên xe một lần nữa.
Sau khi nói xong, Bùi Tư và Lục Triều liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-tang-thi-khong-muon-bi-danh/2659469/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.