Mộ Thiếu Cẩn đi ra từ phòng khám, Thẩm Đằng cũng bước ra từ một căn phòng khác.
Trong lúc cậu khám bệnh anh cũng được trợ lý của bác sĩ đưa đi làm một bài đánh giá về tình hình của Mộ Thiếu
Cấn.
Mặc dù không tình nguyện bị tách ra nhưng vì tốt cho Mộ Thiếu Cẩn nên anh chỉ đành nghe theo bác sĩ an bài.
Bác sĩ xem xét một hồi " Tình hình chuyển biến khá tốt, không bao lâu nữa là có thể hoàn toàn bình phục, không nên khiến cậu ấy cảm thấy căng thẳng, lo âu".
Thẩm Đằng xoa gáy Mộ Thiếu Cẩn khích lệ cậu như mọi khi.
Hôm nay đã làm xong hồ sơ nhập học, còn khoảng nửa tháng nữa sẽ vào học chính thức.
Thẩm Đằng cùng Mộ Thiếu Cẩn ngồi xe về nhà " Chương trình mà ba nhỏ nói hôm trước sẽ bắt đầu vào hai ngày sau, ngày mai đi trung tâm thương mại mua ít đồ nhé".
" Được ạ" Mộ Thiếu Cẩn hiếm khi cảm thấy thật phấn khích.
Ngày hôm sau...
Mộ Thiếu Cẩn cùng Thẩm Đằng tới trung tâm thương mại.
Trước kia Mộ Thiếu Cẩn rất ít khi ra khỏi nhà, quần áo và đồ dùng của cậu đều là nhờ trợ lý của Thẩm Đằng mua hộ hoặc người làm trong nhà chuẩn bị sẵn.
Hồi trước, khi còn chưa xác định mối quan hệ với tiên sinh, cậu rất biết điều, cảm thấy tiên sinh chịu cứu cậu và nhận nuôi cậu đã là một điều vô cùng quý giá cho nên cậu không đòi hỏi gì thêm.
Quần áo mỗi mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3619446/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.