Buổi chiều hôm đó, Mộ Thiếu Cẩn có lịch hẹn khám bác sĩ tâm lý cùng Thẩm Đằng.
Cậu không nói với anh về chuyện gặp được Quỳ Linh Lam ở trường học.
Từ lúc lên xe, Thẩm Đằng không hề nói một câu nào chỉ im lặng làm việc trên máy tính xách tay, Mộ Thiếu Cẩn cảm giác anh hơi lạ.
Cậu gãi gãi đầu tự hỏi mình xem là đã xảy ra chuyện gì, nghĩ đi nghĩ lại vẫn chỉ có chuyện gặp Quỳ Linh Lam mà thôi.
Mộ Thiếu Cẩn cẩn thận nắm lấy tay áo của Thẩm Đằng, cậu nói rất nhỏ nhẹ " Tiên sinh, em... sao anh không nói gì vậy?".
Thẩm Đằng vẫn im lặng bơ đi cậu, điều này khiến tim Mộ Thiếu Cẩn như hững lại một nhịp, ánh mắt cậu long lanh víu lấy tay áo anh lắc nhẹ, có lẽ do cậu nói bé quá nên anh không nghe thấy, lần này Mộ Thiếu Cần nói to hơn một chút "' Anh đang làm gì vậy? Sao không nói lời nào?"
Thẩm Đằng quay người đi, không để ý tới cậu.
Mộ Thiếu Cẩn bĩu môi tủi thân, cậu cũng quay sang một bên không để ý tới anh nữa, nhưng cứ vài giây lại lén quay đầu lại nhìn, nhưng chỉ thấy bóng lưng anh lạnh nhạt hờ hững.
Bụng cậu chọn lúc nào không chọn, lại chọn đúng lúc này mà réo vang lên, đói thật đấy, buổi trưa ăn cùng Quỳ Linh Lam, cậu không ăn nhiều, chưa được nửa bữa đã chạy mất.
Di chứng hồi nhỏ bị bỏ đói khiến dạ dày cậu không khỏe, hễ đói là sẽ đau quặn lên, Mộ Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3619445/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.