Thẩm Đằng nghe vậy thì hoảng hốt " Tôi không tin là do em làm nhưng cứ đợi tôi về rồi giải quyết sau, em bình tĩnh lại, không được làm điều ngu ngốc... Tiểu Cẩn!".
Không nghe thấy tiếng nữa, Thẩm Đằng giơ điện thoại ra mới thấy cuộc gọi là tắt từ lúc nào, anh vội vã lấy áo khoác vắt trên ghế chạy nhanh ra khỏi hành lang bệnh viện.
Đến đoạn rẽ lại bị hai người bạn kia chặn lại.
" Đằng ca, anh đi đâu vậy? Lam ca còn chưa tỉnh mà".
" Đừng nói anh quay về với thằng nhãi kia nhé, nó lại làm trò gì để gọi anh về phải không? Quả nhiên là không tầm thường".
Thẩm Đằng lao tới đấm một cú vào mặt gã " Không tầm thường cái cmm, cút nhanh, tao còn chưa tính sổ với mày đâu".
Nói xong anh lại chạy nhanh ra ngoài mặc cho hai người kia bực tức nổi điên.
Thẩm Đằng vừa ngồi vào xe là phóng như bay, nhanh tay ấn liên lạc với em trai Thẩm Đường.
" Alo, Đằng ca có phi vụ gì sao?".
" Cậu qua nhà anh một chút, cậu nhóc ở nhà anh cậu nhớ chứ, vào kiểm tra giúp anh đừng để cậu ấy xảy ra chuyện".
Thẩm Đường vốn tưởng là chuyện đùa nhưng nghe ra sự nghiêm túc hiếm có từ giọng điệu của Thẩm Đằng nên lập tức chạy ra khỏi nhà.
Mộ Thiếu Cẩn để điện thoại sang một bên, cậu lục thùng rác ra lấy một mảnh thủy tinh đủ to đủ sắc cầm trong tay.
Nếu điều này có thể khiến tiên sinh nguôi giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-lam-the-than/3589296/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.