Khi Vạn Thu nói muốn mượn xe đạp của Dương Tắc, Dương Tắc hiếm khi lộ ra chút kích động.
Bản thân Dương Tắc luôn đáp ứng mọi yêu cầu của Vạn Thu một cách vô điều kiện, nhưng lại thường xuyên cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ những chuyện làm Vạn Thu phiền lòng.
Nhưng nếu là xe đạp thì Dương Tắc hoàn toàn là một chuyên gia.
“Xe đạp phù hợp với tùy người, ít nhiều sẽ có khác nhau, anh đặt làm một chiếc theo yêu cầu của em được không?” Dương Tắc dò hỏi Vạn Thu.
Vạn Thu không hiểu tại sao phải đặt làm.
Hơn nữa đặt làm chắc sẽ không kịp, vì ba ngày nữa cậu đã bắt đầu huấn luyện quân sự.
Sau khi hiểu rõ tình hình, Dương Tắc nói: “Vậy để sau này anh đặt làm cho em nhé?”
Vạn Thu không hiểu vì sao anh hai lại cố chấp muốn đặt làm như vậy. Dương Tắc luôn rất muốn làm điều gì đó, mà Vạn Thu lại không giỏi từ chối.
Vì thế Vạn Thu vẫn gật đầu.
Cậu cũng nhận ra, chỉ cần mình nhờ Dương Tắc làm việc gì, Dương Tắc đều rất vui vẻ.
Hơn nữa, cậu cảm thấy dường như việc đồng ý để anh hai đặt làm xe đạp khiến anh hai vui vẻ hơn bình thường.
Vạn Thu cảm thấy, có lẽ đây gọi là “sở thích”.
Vạn Thu từng ghé thăm phòng trưng bày xe đạp của Dương Tắc ở nhà. Mỗi chiếc xe đều có một phong cách độc đáo riêng, nghe nói còn có một chiếc là quà sinh nhật của anh hai.
Theo Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3746315/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.