Vương Duyệt nghe đến choáng váng.
Đây là quá khứ của Vạn Thu và Sở Ức Quy sao?
Loại định mệnh dây dưa gì vậy?
"Chuyện này không còn đơn giản như hoàng tử và thư đồng nữa, các cậu..." Vương Duyệt kinh ngạc.
Không biết tại sao, sau khi nói lời này, Vạn Thu đột nhiên khai thông điều gì đó.
"Bây giờ tớ và Ức Quy đã rất tốt rồi, nếu Ức Quy thực sự không nghĩ đến chuyện yêu đương, vậy tớ cũng có thể không yêu đương." Vạn Thu nằm trên bàn, vùi mặt vào bộ đồng phục của mình, "Tớ sẽ không cảm thấy thất vọng."
Khi nói đến tình yêu, dường như một đẳng thức "thích" tương đương "yêu" xuất hiện trong đầu Vạn Thu.
Ngay từ đầu, cậu cũng không đặc biệt chấp nhất với chuyện "yêu đương với Sở Ức Quy".
Cậu chỉ muốn đối xử tốt với Ức Quy mà thôi.
"A? Cậu nghiêm túc đấy à? Không yêu đương?" Vương Duyệt không thể tin được.
Hai người thích nhau nhưng lại không chịu yêu đương là chuyện quái gì?
Vạn Thu gật đầu.
Vương Duyệt nhét một miếng hambuger vào miệng, nhai nhai, rồi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Vạn Thu.Vạn Thu có chút ăn mà không biết vị.
Sau khi nuốt, Vương Duyệt lại uống một ngụm coca.
Vạn Thu có chút nuốt không trôi.
"Nếu như cậu không yêu đương với Sở Ức Quy, sau này Sở Ức Quy yêu người khác thì phải làm sao?" Vương Duyệt hỏi.
Vạn Thu rũ mắt: "Tớ chỉ hy vọng giữa tớ và Sở Ức Quy là mối quan hệ tốt nhất." "Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3718348/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.