Hôm nay Phó Chính Vũ muốn chơi với Vạn Thu nhưng Vạn Thu vừa hết tiết đã gục xuống bàn ngủ.
Liên tục vài lần như thế khiến Phó Chính Vũ cảm thấy vô cùng kì lạ.
Tới giờ cơm trưa, Phó Chính Vũ nghi hoặc hỏi: "Sao hôm nay cậu lại ngủ nhiều thế?"
"Tớ muốn buổi chiều và buổi tối không buồn ngủ." Vạn Thu nói thật.
"Cậu định làm gì... À đúng rồi, ngày mai là sinh nhật anh Sở, cậu muốn chuẩn bị sinh nhật cho anh Sở đúng không?" Phó Chính Vũ lập tức nghĩ tới điều này.
Vạn Thu có chút bừng tỉnh.
Sau đó gật gật đầu.
"Lần trước sinh nhật anh Sở cậu cũng lo này lo kia, năm nay vậy mà còn khoa trương hơn cả năm ngoái."
Phó Chính Vũ chỉ trêu chọc mà thôi, cậu nhóc cũng không hứng thú với việc Vạn Thu ngủ hay không mà chỉ thuận miệng hỏi.
Vạn Thu cũng không có hứng trả lời, thậm chí còn im lặng hơn trước.
Tiết học cuối cùng vừa kết thúc, Phó Chính Vũ liền chạy đến sân chơi bóng rổ, lập tức đi tìm Vạn Thu.
Nhưng hôm nay Vạn Thu lại từ chối.
"Không đến sân thể dục vậy thì cậu đi đâu?" Phó Chính Vũ biết rất rõ lịch trình của Vạn Thu, "Anh hai cậu lúc này còn chưa tới trường mà phải không?"
Vạn Thu nói: "Tớ không rời trường, hôm nay tớ phải đợi em trai tan học."
"Vậy sao cậu không đợi luôn ở sân thể dục?" Phó Chính Vũ thường nhờ Vạn Thu giữ hộ cặp sách cho mình.
"Tớ muốn đợi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3563733/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.