Vạn Thu nhìn Sở Ức Quy.
Khoảng thời gian cậu chờ đợi Sở Ức Quy vô cùng yên tĩnh, mà bây giờ khi đối mặt với Sở Ức Quy cũng vẫn yên tĩnh như vậy.
Mấy ngày ở cùng Sở Chương khiến những thanh âm vui vẻ cứ quanh quẩn bên tai cậu.
Nhưng ở bên Sở Ức Quy, cậu sẽ bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Sở Ức Quy luôn luôn bình tĩnh.
"Chào buổi tối." Vạn Thu đứng dậy, nói.
"Anh đang đợi em về sao?"
"Ừ." Vạn Thu gật gật đầu.
Sở Ức Quy cười, tiếng cười nhàn nhạt vang vọng trong không gian yên tĩnh, khuôn mặt dưới ánh đèn mờ ảo hiện lên vẻ dịu dàng.
"Gần đây anh rất bận rộn đúng không? Ở cùng anh cả, với tính cách của anh ấy nhất định sẽ không để anh có thời gian rảnh rỗi."
Đúng như Sở Ức Quy nói, ký ức Vạn Thu khi ở cùng Sở Chương thực sự lộn xộn, rất khó để phân loại chúng.
"Nhìn anh rất vui vẻ." Sở Ức Quy chọc vào gương mặt Vạn Thu, đầu ngón tay có chút lạnh lẽo.
Vạn Thu lấy ra những thứ mình đã chuẩn bị sẵn, đưa chúng trước mặt Sở Ức Quy.
Sở Ức Quy cúi đầu nhìn.
Là một ít vé.
Những tấm vé này được gấp gọn gàng và đặt chồng với nhau, có lớn có bé, thậm chí còn có rất nhiều tờ rơi lẫn vào.
Đủ loại kiểu dáng và màu sắc, nhìn rất mơ hồ trong ánh sáng mờ ảo.
Tất cả đều thật mộc mạc, là những đồ vật đã mất đi giá trị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510478/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.