Tưởng Thành Phong rất ngạc nhiên khi biết Vạn Thu đã mười bốn tuổi.
Vạn Thu nhỏ bé hơn những đứa trẻ bình thường, giống như mầm cây mỏng manh vừa mới chui lên khỏi mặt đất, chỉ cần nắm nhẹ cũng có thể dễ dàng bẻ gãy.
Những đứa trẻ như vậy không phải nên tiến hành can thiệp sớm sao? Vì sao lại kéo dài đến tận mười bốn tuổi?
Tưởng Thành Phong cũng không hỏi thêm, đối với gia đình như vậy cũng không nên đưa ra quá nhiều suy đoán.
Vất vả lắm mới có cơ hội để thay đổi hiện tại, nếu không cẩn thận làm sai chuyện gì rồi để cơ hội tuột khỏi tay, hắn sẽ tức giận đến mức nửa đêm tỉnh giấc mất.
Tưởng Thành Phong đọc phiếu chẩn đoán của bác sĩ Yến Hoa, nhưng sau khi nhìn thấy thông tin trên thì có chút bối rối.
Phiếu chẩn đoán của Yến Hoa nhìn qua không giống nói tới một loại bệnh, mà giống như phân tích tâm lý và hành vi, dường như Yến Hoa cũng không thể kết luận chính xác nguyên nhân sinh bệnh.
Mà tâm lý con người phức tạp, đâu thể vơ đũa cả nắm hay tổng kết đầy đủ được.
Trong ba ngày dạy thử, Tưởng Thành Phong đã quen thuộc với Vạn Thu.
Đứa trẻ này khác với bất kỳ đứa trẻ nào mà hắn biết.
Những đứa trẻ khác luôn không nghe lời, nghe giảng thì tai nọ lọt tai kia, khiến hắn gặp khó khăn trong việc giảng dạy.
Còn Vạn Thu học tập rất nghiêm túc, dù không rõ nhưng vẫn rất nỗ lực để hiểu.
Vạn Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510474/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.