Sau khi bánh xe bắt đầu quay thì đạp rất dễ dàng.
Đây có phải là phanh không?
Vạn Thu bóp bóp phanh tay, cảm giác bàn đạp bị dừng lại rất thích thú.
Đây là lần đầu tiên Vạn Thu đi xe ba bánh, chiếc xe di chuyển thật nhanh nhẹn, thật êm ái.
Thử quẹo xe, cũng rất thành công.
Vạn Thu dường như bị mê hoặc bởi trải nghiệm mới.
Khi cậu chăm chú nhìn xe ba bánh của người khác, cậu vẫn không thể tưởng tượng được cảm giác khi lái nó.
Mà bây giờ bản thân đã có một cái.
Dương Tắc và Sở Ức Quy đưa mắt nhìn chiếc xe ba bánh của Vạn Thu đi tới đi lui.
Dương Tắc có một loại cảm xúc vi diệu, ngay cả hắn cũng không thể dùng một từ ngữ chính xác để nói ra loại cảm xúc này.
Là cảm động sao? Không, nó giống xúc động hơn.
Nhưng......
Theo Dương Tắc thấy, Vạn Thu hẳn là rất vui, chỉ là không tươi cười.
Sẽ không cười sao?
Hay do trí lực thấp nên sẽ không biểu đạt vui sướng?
Vạn Thu lái xe ba bánh quay lại, đột nhiên phanh gấp, dừng lại ở cửa.
Cậu ngẩng đầu, đôi mắt lung linh như ngọn nến trong ánh hoàng hôn, hai má hơi ửng đỏ.
Nhìn về phía Dương Tắc, Vạn Thu mím môi thành đường thẳng: "Cảm ơn anh hai."
Khóe mắt Vạn Thu liếc tới Sở Ức Quy đang yên tĩnh cách đó không xa, Sở Ức Quy nhẹ nhàng đặt ngón tay lên khóe môi, kéo nhẹ để khóe môi nâng lên.
Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510457/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.