"Chỉ có cậu là bạn của tớ."
Cậu bé gầy gò, còi cọc, đôi mắt cụp xuống bị che phủ hoàn toàn. Dưới ánh mặt trời loang lổ, Vạn Thu lặng lẽ đứng trước mặt Sở Ức Quy, như thể mình là một viên đá tùy ý cho người ta giẫm đạp.
Khi còn ngồi trong xe, Sở Ức Quy không ngừng theo dõi động tác của Vạn Thu và Dương Tiêu Vũ, nên không bỏ sót vết bầm tím hung hãn trên bụng Vạn Thu.
Lúc này cánh tay mảnh mai miễn cưỡng che lại phần bụng dưới, đây là sự tự vệ cuối cùng của cậu bé, đôi mắt hơi nhắm lại như đang chờ đợi điều gì.
Lời Vạn Thu nói làm Sở Ức Quy hoàn toàn choáng váng.
Là ám chỉ cậu đã chuẩn bị tốt để nhận đòn, sẵn sàng hứng chịu đau đớn.
Không ai biết sỏi đá có nguyện ý bị giẫm đạp hay không, con người càng không phải là sỏi đá, mà đau đớn chính là lời cảnh báo của cơ thể.
"Xin lỗi, tôi không hiểu ý cậu lắm. Cậu nói "đừng đánh vào chỗ này" là có ý gì?" Sở Ức Quy nghĩ rằng giữa hai người đang có sự khác biệt trong cách giao tiếp.
Vạn Thu mím môi: "Đánh vào đây đau hơn bình thường."
Vạn Thu chớp mắt, cậu lại càng hiểu lầm, thậm chí còn từ bỏ phản kháng cuối cùng, tay che bụng buông xuống, không còn phòng bị.
Sở Ức Quy cúi người, nhìn vào mắt Vạn Thu.
"Tại sao tôi lại muốn đánh cậu?" Giọng nói Sở Ức Quy dịu dàng, có chút dụ dỗ, cố gắng tìm ra ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3510421/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.