6h sáng thứ hai ...
Ring...ring...ring...
Chuông đồng hồ báo thức vang lên đánh thức một con người tái sinh kiếp heo đang say ngủ trong cái ổ bừa bãi.
Đau đầu, nhức mắt...
Cố mở hé đôi mắt vẫn còn đang thiếu ngủ, ngáp dài một cái với tay lấy cái đồng hồ nhìn giờ một cách bất đắc dĩ...
Oi trời, mới có 6h thôi mà. Còn sớm chán... ngủ thêm 5 phút nữa cũng được...
5 Phút nữa...
Ring...Ring...ring...
Cái đồng hồ ngu ngốc này vẫn còn sớm mà kêu réo cái quái gì, muốn ta cho mi sớm ra bãi phế liệu không hử.
Hoạ Mi chưa tỉnh hẳn ngủ mơ màng lầm bầm...
Ring...Ring...
Bực mình rùi nha, ta đã bảo mi im lặng rùi mà. Sao cứ cố tình trêu ngươi nhau thế nhi?
Ring...ring...
Bực bội mắt vẫn nhắm, với tay cầm lấy cái đồng hồ phi thẳng vao tường. Trong cơn mơ vẫn cười đắc ý, ngu thì chết. Xem mày còn dám kêu nữa không. Ha ha.
Vừa mơ màng ngủ nhỏ vừa cười thầm. Không biết cái đồng hồ báo thức tội nghiệp này là vật thế thân lần thứ bao nhiêu bị nhỏ ném tan xác không thương tiếc. Sau khi làm nhiệm vụ vinh quang là đánh thức nhỏ dậy đi học.
Đồng hồ bị ném tan xác, cục pin rơi vãi ra...
Trả lại cho không gian của nhỏ căn phòng yên tĩnh vốn có của nó...
1 tiếng sau...
Chuông điện thoại vang lên bài hát quen thuộc. Bây giờ thì đã biết vì sao nhỏ không đặt chuông báo thức bằng điện thoại iphone 5 dát vàng rồi. Sợ chẳng may nhỏ điên lên quăng vào tường thì biết mua bao nhiêu cái cho đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/44135/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.