Thấy cô bạn thân cứ khóc lóc hoài vì một tên con trai đáng ghét. Chẳng đáng để liếc mắt hay coi trọng ngoài cái vẻ đẹp mê hồn của loài hồ ly tinh. Khiến Hoạ Mi rất khó chịu và càng tăng thêm ác cảm đối với tên thần kinh dẫm phải đinh kia hơn. (Oan gia thật, ghét nhau thế này hok biết sau này thích nhau kiểu gì nhi? ).
Rõ ràng biết người ta không có ý muốn xin lỗi rồi còn cứ cố tình làm khó. Để bây giờ cô nàng gặp rắc rối thế này đây, đang yên đang lành tự nhiên ở đâu chui ra thế không biết. Không nghĩ tới vẻ mặt khó coi đằng đằng sát khí của hắn thì thôi, dám cả gan doạ nạt nhỏ, còn muốn đánh nhỏ nữa chứ.
Càng nghĩ càng thấy cay cú, biết vậy lúc vừa rồi không tát hắn nữa mà đạp 1 phát thâm hiểm vào phận bộ hạ của hắn để xem sau này hắn còn giương oai tác quái nổi nữa không. Sao nghĩ lại thấy mình ngu thế nhi? Oai để cơ hội vụt bay mất rùi, tiếc ghê ( Nhỏ mà làm thế thật - Chắc bạn bè, người thân người ta vặt lông nhỏ sớm ^^ ).
Vò đầu bứt tai, lòng đầy hậm hựt khó chịu. Nhỏ điên máu quát to như sấm rền.
- Thôi nín đi, mày đừng có khóc lóc nữa. Tao điếc tai lắm.
Nhỏ nhíu mày, cắn môi, hai bàn tay nắm chặt vào nhau nhìn Thuỷ Tiên ra vẻ ta đây khó chịu lắm rồi đấy nhá. Biết điều im miệng đi.
- Cái gì?
Thuỷ Tiên thôi khóc mở to mắt nhìn nhỏ. Ơ hay thật lỗi tại con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/44134/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.